Nói là thế chứ, nhà có trẻ nhỏ, Giang Duy cũng không dám uống say đến không biết trời đất, chỉ uống vài chén cho thoải mái thôi.
Giang Hoài ăn no liền ngoan ngoãn vào phòng làm bài tập, hắn hôm nay được nhận quà lại còn được ăn cơm ngon, đã muốn hoàn toàn thành phe của Lí Hiên rồi.
Rượu cũng quá ba tuần, đồ ăn đủ vị, Lí Tu bỗng thấy trong lòng nổi lên oán hận.
“Vừa đẹp trai, vừa biết nấu nướng, Lí Hiên ngươi sao không sớm xuất hiện ở nơi đây chứ…”
Giang Duy bất đắc dĩ trợn mắt “Ngươi lại thế nữa rồi…” Cho dù Lí Hiên hắn có xuất hiện so với Dương Đằng sớm hơn, Lí Tu cũng không theo đuổi được hắn a?
“Gì mà lại nữa chứ!” Lí Tu bất mãn trừng mắt, “Ta cái này gọi là ăn ngay ở thật nhỉ?! Yêu, Lí Hiên, ta chính là đang khen ngươi đấy, ngươi cũng nên nói gì đi?” Quả nhiên, thế gian này không có ai hoàn mĩ cả a…
“Cảm ơn.” Lí Hiên lạnh lùng đáp.
“Vả lại,” nàng khinh thường phun nước miếng, “Các ngươi, lũ nam nhân đều như nhau, đều là đồ tồi.” Là bọn đầu gỗ chỉ được vẻ ngoài.
Chỉ một câu thôi mà nàng đã đem toàn bộ đàn ông trong thiên hạ mắng đủ, tiếc là chỉ có Giang Duy đây là nghe nổi.
“Hóa ra là Dương Đằng lại chọc giận gì ngươi sao?”
Từ khi tình cảm hai người đó tiến triển, khi không, hắn lại đóng vai ngừơi hòa giải, phải nghe những lới chướng tai, hắn đây chính là miếng xúc xích bị bọn họ kẹp bánh rồi, nhưng vẫn cứ phải ngồi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-sinh-hoat/119073/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.