Tôi nghĩ hẳn trước mắt ký túc xá sẽ không thay đổi gì, nhưng buổi chiều lúc đi học, khi mọi người âm thầm tìm bạn cùng lớp mới cùng nhau đến lớp, tôi biết, cuộc chia ly của chúng tôi, đã bắt đầu đếm ngược từng ngày.
Lớp mới của tôi có Văn Tuệ, cũng là điều duy nhất đáng để tôi chờ đợi. Tôi chọn Chính trị, không phải vì sở thích, mà vì đó là môn thế mạnh. Đôi lúc nghĩ đến điều này tôi lại thấy có hơi hướm bi kịch.
Khi chuông vào học vang lên, mọi người đã ổn định ngồi vào chỗ, tôi quét mắt nhìn một lượt khắp cả lớp, sau đó cúi đầu trầm mặc.
Lớp tôi bây giờ chỉ có bốn bạn nam! Mặc dù tâm lý đã có sự chuẩn bị, nhưng mà, thật sự ít đến mức đáng thương.
Tên lớp vẫn là lớp Thực nghiệm 1 như trước, nhưng tôi biết, đã không như trước nữa rồi, hoàn toàn không giống trước nữa.
Nhìn từng gương mặt thanh tú, đại khái tôi cũng đoán được, ở lớp học này trong tương lai chỉ có cách cần cù phấn đấu mới là con đường chân chính cần đi.
Giáo viên chủ nhiệm vẫn là cô giáo trước đây, khi quyết định chọn Chính trị, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý phải đối mặt cô suốt ba năm trời. Giờ phút này cô đang đứng trên bục giảng chỉ định ban cán sự lớp tạm thời.
Mặc dù nói tạm thời, nhưng động não một chút là biết ngay, sẽ không có sự thay đổi nào xảy ra trong hai năm tới. Suy cho cùng, dù tổ chức bỏ phiếu dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-la-dieu-hanh-phuc-nhat/1925391/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.