Thần Dục thì không làm thêm động tác nào nữa.
Ngài bắt được quần áo do Bình Cửu ném tới, giơ tay lên, từ từ lần lượt mặc chúng lên người, buộc hờ vạt áo ngoài lại.
Môi lưỡi Thần Dục vẫn còn hơi ngưa ngứa.
Nụ hôn chóng vánh vừa rồi đã gợi lên một chút chấn động ở chỗ sâu linh hồn ngài.
Ngài nheo mắt lại nhìn Bình Cửu, có một giọng nói kề sát bên tai Thần Dục và lẩm bẩm một mình, nó nói.
Ta rất muốn ăn hắn.
Dùng hàm răng cắn nát xương hắn, uống máu ăn thịt hắn, không chừa giọt nào.
Bình Cửu đứng một bên khác, hắn tiện tay xếp lại đống quần áo còn lại. Hắn vốn không giỏi sắp xếp, đồ trong phòng để khá bừa. Dù sao cũng sống một mình, làm sao để bản thân thoải mái là được rồi.
Gấp kỹ quần áo xong, Bình Cửu đứng thẳng lưng lên. Thần Dục đứng một bên, mặc đồ vẫn khá chỉnh tề. Có điều biểu hiện của ngài không được tự nhiên lắm, Bình Cửu cũng nhìn ngài: “Mặc đồ vải thô thoải mái không?”
Tiếng nói Bình Cửu cất lên, giọng nói âm u kia “Bụp” một tiếng, như bong bóng càng bay càng cao rồi vỡ tan.
Vẻ mặt Thần Dục vẫn không thay đổi, thu lại cảm xúc trong đáy mắt, nói: “Ta cảm thấy cũng không tệ lắm.”
Thần Dục nắm lấy vạt áo, sau đó cúi đầu kề mặt lên vải trong tay.
Ngài lắng sự chấn động trong lòng xuống, sau đó lấy hơi, nói thấp giọng: “Trên đầy đều là mùi của ngươi.”
Cảm giác muốn cắn xé lại nổi lên.
Càng mãnh liệt, càng không thể khống chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/1811268/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.