Ăn nửa bát cháo trong thời gian một nén hương, Thần Dục buông bát xuống.
Ngài chán ăn nên ăn không nhiều, Bình Cửu cũng không ép ngài ăn thêm.
Sau khi ăn xong, Bình Cửu thu dọn bát đũa, hơi suy nghĩ một lát rồi xoay người lấy một quyển sách trên giá xuống.
Quyển sách này có tên , Bình Cửu cầm để lên bàn, nói: “Không còn sách nào khác, đọc quyển này đỡ buồn đi.”
Sau đó ôm bát đũa ra ngoài.
Đang rửa bát, giặc quần áo thì cửa cổng có tiếng gõ cửa, Bình Cửu nhìn sắc thời mới thấy mặt trời đã lên.
Buổi sáng là lúc mọi người đến khám bệnh.
Bình Cửu ôm một xấp quần áo ta mở cửa. Ngoài cửa có một vị người phụ nữ nông thôn trung niên chừng bốn mươi tuổi đang nhìn hắn.
Người phụ nữ này được những người khác gọi là thím Vương, Thím Vương nhìn Bình Cửu cười ngốc một cái, thím chà xát tay, cười gật đầu: “Tam tiên sinh, mở cửa chưa? Không quấy rầy đến ngài nghỉ ngơi chứ.” Sau đó lại thấy quần áo trên tay Bình Cửu, cười ngượng ngùng: “Tam tiên sinh đang xếp đồ à? Ngài buông xuống ta xếp giúp ngài.”
Bình Cửu cười lắc đầu, nói: “Không cần, một hồi ta tự xếp được rồi, vào đi thím Vương, có chuyện gì không?”
Thím Vương theo chân Bình Cửu vào phòng: “Ầy, uống mẹ chồng ta uống hết rồi, chồng ta kêu ta lấy thuốc từ mấy bữa trước kìa, mà ta quên nhớ, già rồi hay quên quá đi, tới nay mới nhớ ra đến đây lấy thuốc. Ta không làm lỡ công việc của Tam tiên sinh chứ? Ta có đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/1811267/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.