Hàn Nghiên Vũ về nhà mở ra bên trong là một chiếc bánh kem lạnh và một xấp tài liệu giày cộp nhìn thôi cũng thấy đau mắt.
Cô vừa ăn bánh vừa đọc chống tài liệu đó. Mục tiêu tưởng xa hóa lại gần cô khẽ nhếch mép cười ánh mắt sâu xa khó đoán.
Sau khi ghi những chi tiết chính, mục tiêu chính cô đốt hết tài liệu không bỏ sót bất cứ thứ gì liên quan đến.
Xác nhân không còn gì nữa cô mới đi ngủ.
~ 7 giờ sáng ~
Trời tiết hôm nay thật biết chiều lòng cây cối sau những ngày nắng nóng đến khô héo. Hàn Nghiên Vũ bị đánh thức bởi tiếng sấm.
Cô mơ màng tỉnh dậy từ trong mơ dịu dịu mắt nhìn ra ngoài thấy mưa to sấm chớp liền đắp ngủ tiếp. Bởi trời kiểu này cô cũng chẳng đi đâu.
Nhưng chưa chợp mắt tiếp được bao lâu cô đã bị tiếng chuông điện thoại réo đến đau đầu.
Hàn Nghiên Vũ quờ quạng lấy điện thoại ra nghe " Alo! "
" Chị ơi! Cứu c......ứu ba......em với! Em là con của ba Tư Phong Miên. Em đang ở dưới đồi thông gần nhà chị. " đứa nhỏ cố gắng nói trong tiếng nấc.
" Ừ! " cô chỉ nói đúng một câu rồi tắt máy.
~ 15 phút sau ~
Hàn Nghiên Vũ cầm ô đi đến nơi đứa nhỏ nói. Đứa nhỏ toàn thân ướt nhẹp đang run lên vì lạnh nhìn ráo rác khắp nơi tìm kiếm trợ giúp thấy cô nó chạy đến.
" Chị ơi! Ba.... Baaa.. "
" Nín! " Hàn Nghiên Vũ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-tuong-may-man-cua-lao-dai-la-ho-ly/3574238/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.