Hàn Nghiên Vũ và Văn Ca hai tay ôm đầy gấu bông trong sự ngưỡng mộ của mọi người.
Vì chưa thể so kèo thắng thua được nên cô và anh tăm tia sang cửa hàng kế bên nhưng lại bị ánh mắt sắc bén như dao găm của chủ tiệm cảnh cáo rằng nếu hai đưa bây đến đây phá tao làm ăn tao xiên hai đứa bây luôn á.
Chậc!
Văn Ca cũng có chút tiếc nuối nhưng cũng đành thôi.
" Ta đi trượt ván không? " anh gợi ý cho cô đi đến địa điểm tiếp theo.
" Chơi! " máu chiến vốn có nên từ nhỏ trò nào cô cũng dám thử vì thế có một số trò cô là chiến thần bất khả chiến bại.
Hàn Nghiên Vũ quay lại xe lấy ván cùng Văn Ca đồng thời cất luôn số gấu bông đi sau đó cả hai cùng đến khu trượt ván.
Mặc dù là địa hình nhân tạo nhưng khiến người chơi lâu năm cũng có chút kiêng dè. Mấy người đó nào có ngờ hai thân ảnh chả biết từ lúc nào cứ thế lao xuống như cơn gió.
Có một số người phản xả nhanh hét lớn " Hai người kia nguy hiểm lắm đấy! "
Mặc kệ lời khuyên cô và anh vẫn dùng hết sức để đầu trọi với nhau cứ một trước một sau khiến những người kì cựu xung quanh đó được phen mở mang tầm mắt.
Sân chơi giờ đây chỉ còn đúng hai người!
Hàn Nghiên Vũ thể lực yếu hơn Văn Ca nhiều nên chỉ được hai ván cô đã thở dốc.
" Uống nước đi! " Văn Ca đưa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-tuong-may-man-cua-lao-dai-la-ho-ly/3574237/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.