Người trong tửu lâuai cũng được một ngụm, thưởng thức xong tất cả đều im lặng không lêntiếng. Người đã thốt lên lời cảm khái đầu tiên cũng không nói nữa, sợvừa mở miệng, mỹ vị kia cũng sẽ bay mất, tựa như đang có một giấc mơđẹp, mở mắt ra thì cảnh đẹp sẽ biến mất trong nháy mắt, làm người ta hối tiếc.
“ Mùi thật thơm ah, ta đi trên đường cũng ngửi được.Lý chưởng quỹ, hôm nay có món gì ngon mà thơm dữ vậy ? mau đem đến mộtphần đến cho ta thưởng thức đi “ thanh âm vang lên làm mọi người bừngtỉnh.
Lâm Tiểu Trúc cũng tỉnh táo lại, nhanh chóng phủ lásen lên trên rồi đầy nắp lại, để vào mộc dũng rồi nói với Trương Đông “mau đem cái này về nhà đi “ nói xong còn dùng ánh mắt nhìn Tiết lão giatử. Lão đầu nhi cũng thoáng gật đầu.
Lâm Tiểu Trúc tỉnh táolại, động tác nhanh chóng đem lá sen cái thượng, lại đem đàn cái tráođến mặt trên, phóng tới Mộc dũng lý, đối Trương chủ nhà: “Chạy nhanh cầm lại gia đi.” Nói xong dùng ánh mắt hỏi nhìn về phía lão đầu nhi. Lãođầu nhi thoáng nhìn, khẽ gật đầu.
Trương Đông cũng biết đồăn này không thể để ở đây, nếu không những khách nhân đi ngang qua ngửiđược mùi, người nào cũng đòi ăn thì biết thế nào ? cũng không thể chongười này mà từ chối người kia, đắc tội ai đều không tốt. Những người đã được chia phần lại càng không thể chia sẻ phần của mình, bất kỳ aichiếm được thứ tốt cũng không muốn chia sẻ cho người khác ah. Hơn nữahắn cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162209/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.