Làm cho Hồng đại trù và béo chưởng quầy nghi ngờ bản lĩnh và nhân phẩm của mình phải á khẩu, mà thức ăn mình làm lại được mọi người tán thưởng, Lâm Tiểu Trúc tronglòng rất vui. Nhìn thấy Trương Đông vừa rồi vì mình mà ra mặt, nàng liền tiến lên nhận lấy mộc dùng trong tay hắn, cẩn thận lấy một bình rượu ra để lên bàn.
Đây là cái gì? Lấy rượu ra để làm gì chứ ? mọingười ngạc nhiên nhìn Lâm Tiểu Trúc, tiếng bàn tán cũng ngừng hẳn, mắtnhìn chằm bình rượu hoa điêu trên bàn, trong lòng thầm nghĩ: hai thầytrò này trù nghệ cao siêu, chắc sẽ không vô duyên vô cớ mà mang bìnhrượu này tới, chẳng lẽ trong bình rượu này có chứa càn khôn, là món ănngon nào khác chăng? Nhưng nếu trong có đồ ăn ngon thì sao không ngửithấy mùi thơm?
Tiết lão gia đắc chí nhìn vẻ mặt kinh ngạccủa mọi người, vuốt râu nói “nha đầu, đây là thức ăn ngươi làm, ngươi tự mở ra đi”
“ Dạ “ Lâm Tiểu Trúc nhìn vò rượu hoa điêu, biểutình cực kỳ phức tạp. Mấy ngày qua, mỗi ngày nàng đến Thanh Khê trấn thì một nửa thời gian là để học nấu ăn. Tuy rằng nàng thích ăn uống nhưngchế biến thức ăn phức tạp như vậy, nàng thực hoài nghi, không biết cócần thiết hay không. Nhưng cũng nhờ thế, nàng lại học được rất nhiềuđiều, hiểu biết rất nhiều nguyên liệu trân quý, bây giờ bảo nàng làmlại, nàng nhất định sẽ không nhầm lẫn. Giống như vừa rồi Tiết lão gia có nhắc tới gạch cua vi cá, hắn cũng chỉ dạy nàng có một lần nhưng theohắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162206/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.