”Dạ” Lâm Tiểu Trúcmiệng đáp ứng nhưng mắt lại nhìn Tiết lão gia tử đầy ai oán. Ai bảo nàng là đồ đệ chứ, gặp tình huống như vậy, chẳng lẽ nàng không ra ta để chomột ông già như hắn ra mặt? nói đi cũng phải nói lại, lão đầu nhi tuytính tình nóng nảy nhưng không phải hồ đồ. Hắn ngạo khí như vậy, đươngnhiên sẽ không vô duyên vô cớ chạy tới đây để bị người ta châm chọc,chắc là tay nghề Hồng đại trù thực sự không tốt lắm, lão đầu nhi mới đểnàng bộc lộ tài năng, tiện thể hạ bệ hắn.
Nghĩ là nghĩ vậynhưng nhớ tới mình chỉ học nghề được có mấy ngày, Lâm Tiểu Trúc tronglòng vẫn thấy bất an, đi theo Hồng đại trù vào phòng bếp, nhìn nhìnchung quanh.
“Lấy cái này đi” nàng chỉ vào một miếng ganheo. Lưu can tiêm (gan heo tiềm) là món nàng làm được lão đầu nhi tándương nhất. Nàng xoay người nói với Hồng đại trì “ta không cần giúp đỡ,ngài cho ta một cái phòng bếp nhỏ là được” Dù nàng không có ý che giấucũng không muốn tiện nghi cho kẻ khinh thường nàng.
Hồng đại trù khinh thường liếc Lâm Tiểu Trúc một cái rồi nói với đồ đệ “giao cho nàng một phòng bếp nhỏ, mọi người làm việc của mình đi” . Nói xong xoay người đi ra ngoài. Hừ, hắn mười tuổi đã theo sư phụ học nấu ăn, chìmđắm trong nghề cũng hơn ba mươi năm, đừng nói là mới học được chín ngày, cho dù tiểu cô nương này từ trong bụng mẹ đã học nấu ăn thì sao? Chẳnglẽ vượt qua được hắn sao?
Lọc sạch những màng mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162204/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.