”Ba trăm lượng?” khách nhân nghe được cũng phải kinh hô
“Ba tram lượng cũng không phải nhiều” có người bác bỏ “mỹ vị như vậy, ba trăm lượng cũng xứng đáng”
Lão đầu nhi dừng chân, lẳng lặng nhìn Lưu nhị gia,hồi lâu mới nhếch miệngcười đầy thâm ý, không quay đầu hỏi “nha đầu, ngươi có muốn bán haykhông?”
“A?” Lâm Tiểu Trúc không ngờ lão đầu nhi lại hỏi ýmình, sửng sốt một chút rồi tiến lên ôm lấy cánh tay hắn, cười nói “dùsao chúng ta cũng đã có tiền, bán hay không cũng không sao. Nếu ngươicao hứng thì bán, không thì thôi”
“Ha ha ha. . .” Lão đầu nhi ngửa đầu cười ha hả, vươn tay từ ái xoa đầu nàng rồi xòe tay với Lưu nhị gia “năm trăm lượng”
“Thành giao!” Lưu nhị gia như sợ lão đầu nhi đổi ý, vội vàng đáp ứng.
Béo chưởng quầy há hốc miệng, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn ông chủ nhàmình. Năm trăm lượng? lợi nhuận một năm của tửu lâu cũng không tới mứcđó nha, vậy mà còn cầu người ta bán cho, không biết ông chủ phát điêncái gì nữa. Phật nhảy tường tuy ăn ngon nhưng mắc như vậy,cho dù làm rađược thì người ở Thanh Khê trấn cũng không ăn nổi, đến lúc đó bán choai?
Hồng đại trù vẫn đứng bên cạnh sắc mặt xám trắng. Lãođầu nhi vừa rồi chỉ ra giá hai trăm lượng, giờ lại đòi tới năm trămlượng, có phải là do mình trào phúng lại gây khó dễ với bọn họ không?Mình hại ông chủ tốn thêm ba trăm lượng bạc, hắn sẽ bỏ qua cho mình sao? Cho dù hắn nhân từ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162211/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.