16
“Nàng buông tay, nhanh chóng cút xuống cho ta.”
Bùi Tri Hành bị ta đè trên giường, hai tay hắn giữ chặt vạt áo, gương mặt đỏ bừng như tôm hấp, giọng nói dần trở nên sốt ruột.
Ta tặc lưỡi cảm thán, ngắm nhìn vẻ bối rối của hắn: “Công tử là nam tử hán, để ta nhìn một chút có mất mát gì đâu, đừng có nhỏ mọn thế chứ. Ta đảm bảo chỉ nhìn một chút thôi.”
Hắn không chịu thỏa hiệp, gắt gỏng ra lệnh: “Ta đếm đến ba, không cút thì đừng trách ta không khách khí.”
“Một, hai, ...”
Ta kiên nhẫn giải thích: “Yên tâm, ta thật sự chỉ nhìn một chút, không chiếm lợi của công tử đâu.”
Đúng lúc ấy, rèm bị bất ngờ vén lên, ta và hắn lập tức đều sững người.
Ta vừa tháo xong đai áo của hắn, để lộ nửa bờ n.g.ự.c săn chắc, quả thực là một cảnh tượng dễ gây hiểu lầm.
Ánh mắt kinh ngạc của Thôi Yên và Bùi Tri Lăng cho thấy rõ ràng họ đã hiểu lầm.
Bùi Tri Lăng thậm chí theo bản năng quay đi, dùng tay che mắt Thôi Yên.
Qua đôi tay dài thanh mảnh, ánh mắt trong trẻo của Thôi Yên tràn ngập sự tò mò và hiếu kỳ.
Chắc chắn họ nghĩ rằng ta đói khát đến mức lao vào cưỡng ép một người bệnh bị thương ở chân.
Đúng là oan quá trời ơi!
“Không phải như các người nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-quan-nhu-cu/3714555/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.