Lạc Lạc vui vẻ đi vào trong nhà, quả thật bề ngoài trông nhỏ nhưng bước vào đây thật sự thấy rất lớn, còn rộng hơn cả nhà của cô khi còn ở Gang Nam nữa!
- Cảm ơn bác rất nhiều...
Dù đã được sự cho phép nhưng Lạc Lạc vẫn còn thấy ngại lắm nên cứ cảm ơn miết thôi.
Tuy ở một mình nhưng từ cách bố trí cho đến dọn dẹp đều rất sạch sẽ ấy chứ! Không biết ở thế giới rộng lớn kia ba mẹ cô có được sống trong căn nhà rộng rãi như thế này không? Suy nghĩ về nhiều thứ khiến cô không thể kìm nén được nước mắt nữa rồi.
Ông lão thấy khuôn mặt cô có vẻ u sầu nên lại gần hỏi mấy chuyện, cũng coi như là giao lưu với nhau luôn. Chứ ở trong căn nhà rộng thế này mà chẳng có câu nói hay lời hỏi thăm nào thì thật sự thấy rất ngột ngạt!
- Cháu tên là gì? Cháu trông có vẻ từ người nơi khác đến đây?
Ông ấy khá thắc mắc về chuyện này, từ quần áo cho đến trang phục của Lạc Lạc đều rất khác so với những người sống ở đây nên ông ấy khó hiểu cũng đúng mà thôi.
- Cháu tên là Dương Lạc Lạc ạ, cháu đến từ Gang Nam để đi tìm lại ba mẹ ruột của mình... Cháu không biết là bản thân mình đã đến đây bao nhiêu lần rồi nhưng đây có lẽ là lần mà cháu hi vọng nhiều nhất!
Lạc Lạc tươi cười trả lời, có thể trông ánh mắt của mẹ chồng cũ của cô luôn luôn căm ghét nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671361/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.