Trúng số thì chỉ có thể trúng một lần và người xưa cũng còn hay nói tiền mình làm ra mới bền bỉ hơn là những tờ giấy nhỏ kia, còn nhận lại người thân thì sẽ được cả đời bên cạnh họ, thử nghĩ xem có cuộc sống nào đáng quý như thế hay không?
Sau bao vất vả cũng biết chút tin tức, cuộc sống màu hồng sắp quay trở lại với cô rồi!
- Bác cho cháu hỏi thêm một câu nữa nhé? Bác có biết người phụ nữ đó sau khi sinh đứa trẻ xong có đi về đâu không? Và như theo lời bác thì bà ấy bị ngất xỉu vào tình trạng hôn mê sâu thế còn đứa bé, đứa bé thì sao ạ?
Lạc Lạc dù biết bản thân mình chính là đứa bé năm đó nhưng vẫn ngoan cố hỏi ông ấy. Thật sự mọi chuyện là như vậy hay sao? Hay tất cả là do ông nhớ lầm nên mới nói như vậy?
- Đứa bé đó đã được một gia đình trung lưu đem về nhận làm con nuôi, ta có nghe nói cuộc sống bây giờ cũng rất khá giả.
Vậy là bao lâu nay, ông vẫn còn nghe ngóng tin tức năm đó đến giờ. Không có ông thì chưa chắc hôm nay Lạc Lạc cô được hiểu rõ mọi sự tình như thế này nữa.
Lạc Lạc ngước mắt lên trời mà lòng trầm tư làm sao, bao lâu nay tìm kiếm cuối cùng cũng đã có thêm hi vọng. Giá như cô gặp được ông ấy sớm hơn một chút nữa, vậy thì cơ hội được gặp ba mẹ ruột của cô sẽ ngày càng được tăng cao rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-bao-gio-ta-moi-co-the-quay-ve-ben-nhau/2671360/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.