Thời gian vào giữa ngọ. Cái nóng ở Biên Thành lên đến độ thiêu người.Vân Tại Thiên không ngừng lau mồ hôi. Mồ hôi không ngừng đổ và gã vừa lau mình vừa nốc nước.Gã không kham nỗi cái khổ của vùng này. Mà chừng như gã thuộc hạng hưởng thụ hơn là chịu đựngHoa Mãn Thiên khá hơn, có vẻ chịu đựng dẻo dai hơn.Trong trường hợp đó, không ai có hứng nói năng với ai một tiếng nào.Vừa lúc đó, một con ngựa từ đâu chạy về. Ngựa chạy thẳng vào trại.Trên mình ngựa có người nằm, thay vì ngồi.Một vài con ruồi đậu trên những vệt đen đen nơi mình kỵ sĩ.Máu. Máu khô mau dưới ánh nắng thiêu người.Và kỵ sĩ là ai ?Kỵ sĩ là cái xác chết. Xác của Công Tôn Đoạn, nhìn từ xa với thân hình hộ pháp, với thanh loan đao còn lủng lẳng ở hông.Xác chết được người tại cục trường đặt lên lưng ngựa, ngựa quen đường cũ chạy trở về trại.Ngựa về đến đây rồi, bất ngờ cơn mưa đổ xuống ào ào.Dưới cơn mưa, Vạn Mã Đường tối dần, tối dần. Bên ngoài u ám, bên trong phảitối.Hoa Mãn Thiên và Vân Tại Thiên tối mặt như không gian u ám, như Vạn Mã Đường tối tăm.Hai đại hán mang xác Công Tôn Đoạn vào đặt lên mặt chiếc bàn dài. Chúng âm thầm làm, xong việc rồi lại lặng lẽ lui ra.Không một tiếng động.Vạn Mã Đường chứng kiến sự tình mà không ai thấy mặt lão ta. Một phần do lão đứng sau bức bình phong, nơi đó tối tăm hơn chỗ khác. Một phần là không ai dám nhìn lão.Cho nên chẳng ai biết thần sắc lão lúc đó như thế nào.Lão đứng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-lang-tu-co-long/2071047/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.