Vạn Mã Đường chủ cười nhẹ thốt :- Những món hôm nay có vẻ ăn được lắm !Hoa Mãn Thiên gật đầu.Vân Tại Thiên gật đầu.Thức ăn ngon thật, song ai là người nuốt trôi ? Ngày cũng là một ngày tốt, ít nhất gió mát khí nhẹ cũng báo hiệu như vậy.Nhưng, họ nghe trong gió có mùi tanh của máu, và chừng như tai của họ cũng có nghe luôn những tiếng rú hãi hùng, ẩn ước xa xôi ...Họ không thấy cái tốt của ngày, họ chỉ thấy cái bất tường lởn vởn đâu đây quanh họ, ngoài xa họ, khắp các nẻo đường, khắp mọ lãnh vực hoạt động của họ !Vân Tại Thiên cúi đầu thốt:- Đội tuần sát thứ nhất, được phát xuất hôm trước, thì trong đêm qua, đã ...Vạn Mã Đường chủ chận lời gã:- Những việc đó, sau khi ăn xong rồi hãy nói !Vân Tại Thiên cúi thấp đầu hơn:- Vâng !Rồi tất cả gầm đầu, cắm cúi ăn.Món ăn ngon, ngon qua mắt, song vào miệng rồi, lại chua lại cay, lại như có gai, có ngạnh, vướng víu ở cổ, nuốt mãi không xuống dạ dày !Chỉ có Vạn Mã Đường chủ ăn rất ngon, nhai nhóc nhách, nuốt ừng ực.Nhưng lão ăn gì ? Ăn thức ăn, hay ăn tư tưởng của lão ?Mọi việc cần phải được giải quyết ngay, tại bữa ăn sáng này !Thì lão còn nghĩ gì đến thức ăn ?Có những việc không thể giải quyết bằng vũ công. Đương nhiên, những việc đó phải do tư tưởng giải quyết.Tư tưởng của họ hiện tại, quá nhiều là hỗn loạn, lão phải phân tách, chọn lọc, cái nào cần loại trừ là lão nuốt vào cho tiêu hóa luôn.Khi Vạn Mã Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-lang-tu-co-long/2071046/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.