Diệp Khai thốt:-Không biết !Vân Tại Thiên hỏi nhanh:- Thế ngươi không thấy nàng ?Diệp Khai đáp:- Lúc ta đi ra, thì nàng còn tại phòng.Vân Tại Thiên biến sắc:- Nhưng lúc ta đến, nàng biến đâu mất dạng !Diệp Khai cau mày:- Có lẽ nàng đi tìm nam nhân ! ...Vân Tại Thiên chận lời:- Nàng không hề đi tìm nam nhân. Số nam nhân đến tìm nàng quá dư thừa.Diệp Khai mỉm cười:- Ngươi không hiểu chi cả ! Nam nhân đến tìm nàng khác xa với nam nhân nàng đi tìm.Vân Tại Thiên trầm ngâm một chút:- Ngươi nghĩ, nàng định tìm ai ?Diệp Khai hỏi lại:- Ở đây có bao nhiêu nam nhân đáng cho nàng phải cắt công đi tìm ?Vân Tại Thiên biến sắc.Bỗng, gã quay mình bay vọt qua khung cửa sổ.Diệp Khai không ngăn cản.Chàng đã phát hiện ra những gì chàng muốn biết, chàng biết đủ rồi, còn đòi hỏi chi hơn.Chàng phát hiện ra cái chi ?Thúy Bình là một nữ nhân thần bí, nhất định là nàng chất chứa trong tâm rất nhiều bí mật.Con người như nàng, hành nghề này, có thể đến những địa phương khác, tạo sự nghiệp lớn lao. Hà tất phải chôn vùi tài sắc tại chốn biên thùy hoang vắng, giữa trời xanh và cát vàng.Nàng lưu tại đây, hẳn phải có một mục đích đặc biệt.Và Vân Tại Thiên đến tìm nàng, cũng có một mục đích hoàn toàn bất đồng với mục đích của các nam nhân khác.Giữa hai người hẳn có một bí mật chi đó, cực quan trọng, không thể tiết lộ với kẻ thứ ba.Chàng cảm thấy con người ở tại địa phương này bí mật quá, ai ai cũng hoài bảo một vài bí mật, thuộc loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-lang-tu-co-long/2071044/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.