🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vạn Mã Đường chủ vẫn tay đặt lên mặt bàn, ngồi yên tại chỗ, thần sắc an tường.Con người đó như trầm tịnh muôn đời, dù cho quanh mình có đất lở trời long, không một biến cố nào làm xao động nổi ít nhiều.Thậm chí, y không nhìn Mộ Dung Minh Châu nửa mắt.Mộ Dung Minh Châu biến sắc mặt xanh dờn, tay thì cứng, song mắt trừng, hướng về cái đống kiếm trên bàn.Lâu lắm, y miễn cưởng hỏi:- Bọn họ ?Họ là chủ nhân các thanh kiếm !Hoa Mãn Thiên đáp:- Chưa sao !Vân Tại Thiên mỉm cười, thốt:- Trên thế gian phỏng có bao người thừa dỏng khí đồng tồn vong với đao, kiếm ! Kiếm dám gãy, để bảo vệ người, người thì không dám gãy để đồng chung số phận của vật từng giúp ích hơn một lần ! Người kém cả vật vô tư, người không đáng hãnh diện !Lạc Lạc Sơn lại cười vang:- Cho nên người thông minh không mang đao không đeo kiếm !Lão vẫn còn ngoẻo đầu nơi cạnh bàn. Lão vươn tay ra, quơ quơ, rà rà trên mặt bàn, rồi lẩm nhẩm:- Rượu đâu ? Sao mà ở đây, chỉ có đao, có kiếm, toàn là đao kiếm, không hề có rượu !Vạn Mã Đường chủ cười lớn.Lần thứ nhất, y bật cười thành tiếng.Rồi y thốt:- Hay ! Hỏi hay vô cùng ! Hôm nay mời các vị đến đây, bổn đường chỉ muốn cùng các vị say tít cung thang, say lệch đất trời, làm gì không có chuẩn bị rượu ?Y cao giọng hơn một chút hướng về thuộc hạ:- Sao chưa dọn cái gì ra ?Lạc Lạc Sơn ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt lừ đừ, hỏi lại:- Có phải là không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-lang-tu-co-long/2071038/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.