Vạn Mã ĐườngTrời mênh mang.Đất thênh thang.Chứa chang huyết lệ, đời đoạn can tràng.Một vào Vạn Mã.Đừng mong trở lại gia đàng ! ..........Lời ca thê thảm, giọng ca ai oán, não nùng, vang lên văng vẳng giữa đêm trương, hoang theo tiếng gió vi vu, ai nghe qua mà không se sắt lòng !!Người áo trắng biến sắc mặt dần dần, sau cùng bỗng vươn tay, đẩy cửa hông xe, đồng thời buông gấp:- Xin vô phép !Tiếng cuối vừa dứt âm vang, người như mũi tên, lao ra bên ngoài, rồi một cái lắc mình tiếp nối người biến mất luôn.Gã đánh xe vút ngọn roi trong không gian, tám con ngựa đang phi nước đại, chợt đứng lại, cỗ xe suýt văng bổng lên.Ngoài ba trượng, người áo trắng đáp xuống mặt đường, một chân co, một chân nhón, chân chạm đất, mình tung bổng trở lên, như chiếc pháo thăng thiên.Đêm giữa đồng hoang tịch mịch quá.Con đường trải cát vàng hiện lờ mờ dưới ánh trăng yếu ớt, chạy tận vào cõi âm u ...Nhưng tiếng ca vẫn còn vang, lúc bổng lúc trầm, như thét gào, như rên rỉ, như nguyền rủa, như van lơn ...Rồi gió từng cơn cuốn về, như để tăng phần hoang lương cho tịch mịch.Từ đâu đó, người áo trắng trầm giọng gọi:- Bằng hữu đã có ý gây hấn, tại sao không ra mặt đối thoại ?Giọng của hắn trầm, song hơi hám sung mãn, âm thanh vang vọng rất xa, rõ ràng từng tiếng một !Thốt xong, người áo trắng lao mình về một vùng cỏ nửa khô nửa vàng. Gió đùa qua, cỏ lạng xuống, bật lên, như sóng to đùa lượn !Không có người tại đó.Dĩ nhiên không có tiếng đáp.Người áo trắng cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-lang-tu-co-long/2071037/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.