Phách Tán Hồn PhiVệt máu lai láng.Vầng trăng nhạt sáng !Ngàn ngựa hí vang, người đoạn tràng !Giữa vòng trời đất, có âm thanh nào bi đát nhất ! Không phải tiếng vượn hú trên đỉnh non vu, không phải tiếng quỷ khóc ma rên tại vùng mộ địa.Đó là tiếng ngàn ngựa hí thảm giữa vùng hoang vắng, trong bầu trời đêm lạnh lẽo, âm trầm !Người ta không hình dung được âm thanh đó, bởi rất ít người có dịp nghe đến.Cái gì đã xảy ra.Ngàn vạn ngựa hí vang thê thảm đồng thời là một sự kiện hi hữu ! Mà lại hí thảm giữa đêm trường có trăng nhạt lạnh, có gió vi vu.Ai nghe âm thanh đó mà chẳng mọc ốc, sửng lòng ? Hồn không bay, phách chẳng mất !Nơi phía tây, có mấy dãy tàu ngựa, ngựa tại tàu thuộc loại quý, ngàn tuyển trăm, trăm lọc chục, chục chọn một. Mỗi con trị giá tiền thành.Rồi bây giờ, loại ngựa đó vẫn đổ máu, máu từ trong tàu chảy ra, mùi tanh của máu xông nồng nặc.Ai ai cũng nôn mửa, riêng Vạn Mã Đường chủ không nôn mửa.Đứng cạnh giòng máu ngựa từ trong tàu chảy ra, y lặng người hồn chơi vơi, phách lạc tận phương trời xa !Công Tôn Đoạn ôm thân cây trước tàu ngựa, ôm cứng như sợ cây bay đi, người của hắn run mạnh, cây run theo, lá vàng trên tàng cây đổ xuống, lá vàng đáp trên máu hồng !Diệp Khai đến nơi, nhìn qua cảnh tượng, không cần hỏi, cũng biết việc gì đã xảy ra.Mà chẳng đợi gì chàng mới hiểu được sự tình. Ai có con mắt, trông qua cục trường, cũng hiểu được như chàng.Có con mắt, trông sự tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-thanh-lang-tu-co-long/2071039/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.