Tiếng la thất thanh củaem vừa vang lên cũng là lúc con Franky tiến đến sát mặt em. Em sợ hãi nhắm tịtmắt lại, mồ hôi cũng bắt đầu túa ra. Con Franky há mồm vừa định nuốt chửng emthì như ngửi thấy mùi gì đó nên nó liền dừng lại. Khịt khịt cái mũi bé tí quanhcổ em và ngửi thấy một mùi hương khó chịu nên nó đưa đầu tránh xa em ra, rồivòng người và trở về chỗ cũ.
Những tưởng sẽ bị contrăn kia ăn thịt nên em cứ nhắm mắt mãi mà không dám hé ra dù chỉ một lần. Đợimột hồi lâu mà vẫn không thấy động tĩnh gì nên em mới từ từ mở mắt ra thì thấycon Franky đã yên vị ở góc phòng từ lúc nào. Như không tin vào mắt mình, emliền lấy hai tay dụi dụi mắt và chớp chớp vài cái để chứng tỏ mình không nhìnlầm. Nhưng em đâu có nhìn lầm, sự thật là con Franky nó đã trở về chỗ cũ và emvẫn còn sống đấy thôi. Lấy tay lau nước mắt và mồ hôi, cánh tay em vô tình chạmvào mũi và tỏa ra một mùi hương dễ chịu. Đưa bàn tay vừa lau mồ hôi lên mũi, lạthay khi mùi hương đó được tiết ra từ mồ hôi của em. Thoáng đưa mắt nhìn conFranky đang bò vòng quanh ở góc phòng, em mới tự đặt ra cho mình một câu hỏi:Chẳng lẽ… vì mùi hương này mà con trăn kia mới không dám đụng đến em?
Từ trước đến giờ trênngười em làm gì có mùi hương như thế, sao ngay lúc này, lúc em sắp cận kề vớicái chết thì mùi hương này lại xuất hiện?
Miên man suy nghĩ thìem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66249/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.