Hắn vừa bước vào nhà đãthấy sàn nhà sạch trơn, không một tí bụi. Quan sát xung quanh thì có vẻ như mọithứ đã gọn gàng hơn trước, hắn nghĩ có lẽ giao cho em làm công việc nhà quảthật không sai, em đã làm rất tốt. Hắn nhìn một hồi thì chợt nhìn thấy em đangđứng ngoài ban công, hắn không biết em đang làm gì ngoài đó nhưng hình nhưtrông em có vẻ rất vui thì phải. Vì đôi lúc hắn lại nghe thấy tiếng em cười dùlà rất nhỏ và đương nhiên nghe thấy tiếng cười của em là điều mà hắn rất ghét.
Hắn đi tới ghế sofa,quăng chiếc cặp xuống một cái bịch rồi cởi chiếcáo khoác ngoài ra, vì hắn là một người không chịu nổi sự gò bó nên hắn tháo càvạt ra và vứt xuống ghế. Em nghe thấy tiếng động thì vội quay lại, em hơi giậtmình khi nhìn thấy hắn, tí nữa là rớt luôn ly trà sữa xuống đất. Sao hắn về màkhông gây ra một tiếng động nào hết vậy?
- Thiếu… Thiếu gia!Ngài mới về ạ? - Em lúng túng thấy rõ, giọng nói lắp bắp, hai tay bóp chặt vàoly trà sữa.
- Cô không thấy hay saomà còn hỏi? - Hắn trừng mắt nhìn em, sau đó nhìn xuống ly trà sữa đã vơi đi mộtnửa mà em đang cầm. - Cô đang cầm cái gì trên tay vậy?
Em cầm ly trà sữa lênrồi trơ mắt ra nhìn hắn, chẳng lẽ hắn thực sự không biết đây là cái gì sao?
- Dạ! Là trà sữa mà anhLiz mua cho tôi.
- Liz mua cho cô sao? -Hắn như không tin nên hỏi.
- Dạ phải, nó ngon lắm!Ngài có muốn uống thử không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66250/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.