- Zin ơi! Cậu có nhàkhông?
Liz vừa bước vào đãchạy khắp nhà tìm hắn, dường như có chuyện gì rất quan trọng nhưng là chuyệnvui chứ không phải chuyện buồn, vì nhìn mặt Liz có vẻ rất hớn hở.
Em nghe tiếng cậu nêntừ trong phòng chạy ra, vẻ mặt hớn hở không kém:
- Anh Liz! Anh đến đâytìm thiếu gia hả?
- Ừhm! Có Zin ở nhàkhông em? - Liz nhìn em cười rồi hỏi.
Em cười nhìn lại cậu,chỉ có ở gần Liz em mới có thể cười được thôi chứ nếu có mặt hắn thì em khôngdám.
- Dạ không! Thiếu giađưa tiểu thư đi chơi rồi! - Khi nói ra câu đó, giọng em hơi chùng xuống và ánhmắt cũng lộ rõ tia buồn bã.
Nhưng dường như Lizkhông phát hiện ra điều bất thường nơi em nên cậu nói tiếp:
- Vậy khi nào Zin về,em nói cậu ấy qua nhà anh gấp nha!
Em nhìn Liz rồi nhẹ gậtđầu thay cho câu trả lời. Liz thoáng thấy sắc mặt nhợt nhạt và đôi mắt đen sìnhư con gấu Panda của em, cậu lo lắng hỏi:
- Sao sắc mặt em táithế? Bộ em bệnh hả? - Liz nói rồi đưa tay sờ lên trán em, sau đó săm soi mặt emcho thật kĩ rồi cậu kết luận. - Không phảibệnh! Là do em thức khuya quá phải không?
Em không nói gì hết màchỉ cười trừ nhìn cậu, quả thật là bác sĩ tương lai có khác chỉ mới nhìn thôimà đã biết em bị gì rồi. Em phải thừa nhận rằng Liz ngoài vẻ đẹp trai ra, lạicòn tài giỏi và tốt bụng nữa. Từ nhỏ đến giờ chỉ có mỗi Liz là quan tâm và lolắng cho em thôi. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66248/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.