Lúc em thức dậy thì đãhơn mười giờ rưỡi sáng. Em lật đật ngồi dậy, đem chăn vào phòng rồi đi làm vệsinh cá nhân. Trong lúc hốt hoảng vì dậy trễ nên em đã không kịp để ý đến cáichăn từ đâu ra và miếng băng cá nhân trên tay từ đâu mà có. Lần đầu tiên khilàm việc ở nhà hắn mà em dám dậy muộn nên em không có thời gian đâu mà để ý đếnnhững thứ khác.
Vừa đánh răng em vừa tựhỏi không biết hắn dậy từ lúc nào và đã đi đâu. Em thầm khâm phục hắn vì đêmqua hắn uống nhiều rượu như vậy mà vẫn có thể dậy sớm trong khi em chỉ đi chơirồi về làm có một chút công việc mà đã ngủ li bì cho tới giờ này. Em đang lo làkhông biết hắn có trách và trừ lương mình không. Nhưng nghĩ đến lương, em tựcười mình. Từ bây giờ em có được lãnh lương nữa đâu mà sợ bị trừ.
Hắn đã đi làm từ sớm.Mặc dù trong người vẫn còn hơi mệt nhưng hắn không thể bỏ bê công việc mãiđược. Ngày mốt có một vụ cướp rất quan trọng, tuy đã bàn bạc kĩ lưỡng vớiAndrea nhưng hắn vẫn muốn chắc chắn là sẽ không có bất kì sơ suất nào xảy ra.Vụ vừa rồi tuy không ai bị bắt nhưng có bóng dáng của FBI xuất hiện hắn đãkhông an tâm. Vì thế mà hắn muốn mọi việc lần này phải diễn ra thật suôn sẻ.
Nhưng dù hắn có tậptrung làm việc đến đâu đi nữa thì hình ảnh cười đùa, vui vẻ của em với Andreavẫn không ngừng hiện ra trên từng trang hồ sơ mà hắn lật qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/1945770/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.