Em và Andrea đi chơiđến tận tối mới về. Hôm nay, em đã có một buổi đi chơi rất vui vẻ với anh. Anhđã tạo cho em một cảm giác thoải mái mà không có chút rụt rè, e ngại. Qua buổiđi chơi đó, em mới nhận ra Andrea không chỉ là ân nhân cứu mạng em mà còn làmột người bạn tốt của em nữa.
Mang tâm trạng vui vẻtừ lúc đi chơi cho đến khi về tới nhà, em rất muốn kể chuyện này cho Puppynghe. Nhưng vừa bước vào nhà, cảnh tượng trước mắt làm cho tâm trạng vui vẻ củaem phải biến đâu mất. Cảnh hỗn độn trước mắt khiến em không thể thốt nên lời.Đây là lần đầu tiên em thấy ngôi nhà trở nên lộn xộn như thế, những mảnh vỡthủy tinh thì vương đầy khắp sàn, nước cũng loang lổchỗ có chỗ không. Hình ảnh thứ hai đập vào mắt em là hắn đang ngồi trên ghếsofa, quần áo xộc xệch không gọn gàng, hai chân vắt chữ ngũ đặt lên bàn, mộttay buông thõng còn một tay thì cầm chai rượu XO uống ừng ực một hơi khôngngừng nghỉ. Đây không phải là phong cách thường ngày của hắn, hắn là một ngườiưa sạch sẽ và dù là một vết dơ trên áo hắn cũng không chịu mặc. Nhưng nay, trênchiếc áo sơ mi trắng của hắn có vô vàn vết rượu nhỏ giọt xuống mà hắn cũngkhông thèm quan tâm. Em không biết có chuyện gì mà làm cho hắn ra nông nỗi nhưthế?
Em không quan tâm vàkhông cần biết là hắn có trách mắng mình nhiều chuyện hay không nhưng trướctình cảnh này, em không thể nào làm ngơ được. Nhất là… nhìn thấy hắn như thế emkhông thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-khoc/66255/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.