Bộ từng biến thành vẹt nên teo não rồi à?
Hai cô gái chạy theo, một cô gái còn ngập ngừng nhìn tôi: “Cô…”
Tôi nảy ra một ý tưởng, nhanh chóng đuổi theo, còn lo lắng nói: “Nhanh lên, tôi đã theo dõi suốt chặng đường đó! Cô còn đứng đó làm gì?!”
“Á … ôi!”
Bị tôi dẫn dụ, cô gái cũng chạy theo mông tôi.
Tôi dở khóc dở cười, ban đêm ban hôm tự nhiên ra đường làm cái qq gì vậy nè!
Ngày càng có nhiều người hò hét vì Kỷ Tứ, chẳng mấy chốc họ sẽ tụ tập thành một đám đông.
May mắn thay, Kỷ Tứ chạy đủ nhanh, anh quẹo vào một con hẻm rồi biến mất.
“Người đâu rồi?!”
Cô gái dẫn đầu nhìn xung quanh, thậm chí còn mở thùng rác: “Chỗ này đã là ngõ cụt rồi. Rõ ràng lúc nãy ảnh đã chạy vào đây, người đâu mất rồi?! ”
“Đúng đó” tôi tiếp lời “Ảnh chạy đâu mất rồi?!”
Cô gái quay đầu lại: “Cô cũng là fan của Kỷ Tứ?”
“Ừ!” Tôi gật đầu “Tôi thích anh ấy nhất!”.
Cô gái thở phào, vỗ về tôi: “Đồng chí tốt.”
Nói rồi cô gái tiếp tục đi lòng vòng tìm kiếm.
Lương tâm tôi chợt thấy hơi đau, lúc định gọi cho Kỷ Tứ hỏi anh đi đâu thì tôi thấy một cái đầu ló ra sau bức tường.
Kỷ Tứ nhìn tôi như thể anh đang đối mặt với kẻ thù, thì thầm “Bọn họ đi rồi à?”
…
Tôi bị anh làm cho buồn cười: “Không đâu, anh chyaj không thoát đâu.”
Kỷ Tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bien-co-cua-dinh-luu-vet-cuc-suc/2664982/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.