Khi Thỏ ngọc tỉnh lại, đã thấy bóng dáng Ngô Cương cạnh cửa sổ, khoanh tay mà đứng.
“Thỏ nhi, bây giờ nàng còn chưa tỉnh lại, nàng còn nhớ Nam Thất sao?”
Không còn gì để kết đồng tâm, khói hoa mờ mịt đã tan hết. Chuyện lúc trước ở Dao Trì hội, cần gì tiếp tục lưu luyến nữa —— Thỏ ngọc than nhẹ.
Ngô Cương vội vã quay đầu, thấy Thỏ ngọc gắng gượng dùng sức ngồi dậy, tay chân hắn hơi luống cuống.
“Thỏ… Thỏ… Thỏ nhi, nàng tỉnh rồi a?”
“Ngô Cương, sao sắc mặt của ngươi khó coi như vậy?”
“Đâu có… ta rất khỏe.”
Ba tháng sau, thiên binh tới bắt Ngô Cương và Thỏ ngọc. Hai người xâm phạm luật trời, lén xuống nhân gian, không quay về nhận chức trách, khiến cho thuốc không có người giã, cung không có người canh. Tội phải mang đến điện Linh Tiêu, Ngọc Đế đích thân thẩm vấn.
“Thỏ nhi, đây là thứ nàng muốn.” Ngô Cương đưa Thu Thủy cho Thỏ ngọc, Thỏ ngọc mở to hai mắt, tiếp nhận.
“Thỏ nhi, ta mang Thu Thủy tới rồi, nàng cười một cái đi.” Ngô Cương cố giãy khỏi khổn tiên tác.
Thỏ ngọc nở nụ cười, tuyệt đẹp.
“Thỏ ngọc, ngươi hại Khiếu Thiên xâm phạm luật trời, giáng thành thần thú hộ pháp, đi theo Nhị Lang Thần, trông giữ Nam Thiên môn.”
Thỏ ngọc thấp giọng hô lên: “Thiên nhi, tỷ tỷ xin lỗi ngươi.”
Sau đó, Ngô Cương không ngừng hộc máu. Là vết thương khi đoạt được Thu Thủy.
Thân thể của Thỏ ngọc suy yếu rất nhanh, hôn mê rồi bất tỉnh. Thiên binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-hai-nguyet-ca/2314540/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.