sức lực...”
Thôi Trinh trầm mặt nói: “Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Triệu ma ma lại nhìn ra ngoài cửa, sau khi chắc chắn bên ngoài không có ai thì mới thấp giọng nói: “Hầu gia, nếu có cơ hội thì mong ngài khuyên cung nhân để ngài ấy đừng đặt hết niềm tin vào nhà ngoại nữa. Tuy nô
tỳ đã hầu hạ cung nhân từ khi ngài ấy còn chưa xuất giá nhưng bây giờ theo nô tỳ thấy thì Triệu nhị lão gia đã hơi quá giới hạn.”
Thôi Trinh đáp: “E là ta không thể quản nổi chuyện này rồi. Chuyện của cữu mẫu và nhà ngoại, đứa cháu ngoại như ta sao có thể xen miệng vào được?”
Triệu ma ma muốn nói lại thôi: “Nhưng cứ tiếp tục thế này chỉ là lão gia sẽ bị liên lụy mất. Sau khi đến phủ Thái Nguyên thì nô tỳ mới biết được tình hình ở đây, e rằng không kịp đưa tin cho lão gia. Mong ngài hãy nể
mặt lão gia nhà chúng tôi mà sai người đi hỏi thử xem xem, rốt cuộc Triệu nhị lão gia đang làm gì, tại sao lại bắt cung nhân nhà tôi giấu lão gia để đến phủ Thái Nguyên.”
Triệu ma ma nói xong thì cẩn thận ngẩng đầu lên.
Thôi Trinh đáp: “Triệu nhị lão gia đang ở phủ Thái Nguyên ư?”
Triệu nhị lão gia là nhị ca của Triệu cung nhân, cũng từng nhận chức trong quân, có điều thực sự bất tài nên rất nhanh sau đó đã từ quan về nhà.
Hai năm nay Thôi Trinh từng gặp Triệu nhị lão gia ở phủ Tuyên, người này không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481449/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.