Sơ Cửu cảm thấy bản thân như tên trộm xâm nhập trái phép vào nhà dân, quấy rầy gia đình gà nghỉ ngơi. Hắn nhảy xuống giường, suýt chút nữa là hét toáng lên: “Xin lỗi nhé!”
Chân trần chạm xuống đất, hắn rùng mình một cái vì lạnh, trong chốc lát đầu óc liền trở nên tỉnh táo.
Đây là phòng của hắn, hắn không về mới có hai đêm mà con gà Ngũ Hắc đã cánh xách nách mang, có cả gia đình rồi. Số hắn đúng là khổ. 1
Sơ Cứu bước lên trước định tìm con gà Ngũ Hắc nói lý lẽ, gà Ngũ Hắc bổ nhào sang, đậu lên bả vai hắn. Hôm nay mà không báo thù thì hắn không phải là tùy tùng đắc lực bên cạnh Tam gia. Sơ Cửu rút chiếc túi vải giặt
bên eo ra, vốc một vốc gạo rải xuống đất.
Giằng co một hồi lâu, cuối cùng Sơ Cửu cũng nằm xuống chiếc giường đã được con gà Ngũ Hắc và con gà hoa lau làm ấm, thế nhưng đêm nay hắn ngủ không thành giấc, đến cả đại bạch mã của Tam gia cũng có người
nhớ nhung rồi, sao chẳng có lấy một ai thích hắn chứ?
Nhà họ Thôi.
Cái tật không nỡ của Lâm thái phu nhân lại phát tác, thở ngắn than dài trằn trọc đến tận đêm thâu. Thôi tứ phu nhân túc trực hầu hạ trong phòng cho tới khi Thôi Trinh xuất hiện bảo ma ma quản sự đưa Tứ phu
nhân về nghỉ ngơi: “Ngày mai là tứ ca có thể về nhà, tứ tẩu cũng chỉnh đốn một chút đi.”
Đôi mắt Thôi tứ phu nhân lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481448/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.