“Đem thêm một ít nước ấm nữa vào đi, sợ là không đủ.” Giọng nói của ma ma quản sự vang lên.
Ngụy Nguyên Kham đột nhiên ngã bệnh ở đây, trên dưới nhà họ Cố đều không khỏi sợ hãi, mẫu thân phải phòng ngừa để lộ tin tức, còn phải dặn dò người dưới làm việc, chỉ trong một chốc mà bà bận rộn đến mức
chân không chạm đất.
Người khác không dám đi vào căn phòng Ngụy Nguyên Kham đang ở mà chỉ đứng ngoài cửa đưa đồ cho Sơ Cửu.
Ban đầu Sơ Cửu vẫn có thể bình tĩnh, nhưng lâu dần cũng có phần bối rối rồi. Cố Minh Châu đoán nếu như tình trạng Ngụy Nguyên Kham vẫn không có chuyển biến tốt, Sơ Cứu sẽ đi tìm cách khác, đợi Sơ Cửu đi rồi cô
sẽ vào trong phòng xem tình hình thế nào.
“Tam gia, đừng dùng đá nữa, để thuộc hạ cho người đi bốc thuốc.”
“Tam gia... Tam gia, ngài có nghe thấy thuộc hạ nói không?”
Trong phòng không có bất cứ lời hồi đáp nào.
Cố Minh Châu nhìn Bảo Đồng, Bảo Đồng lập tức đi vào trong phòng rồi lại nhanh chóng ra ngoài: “Tiểu thư, Ngụy đại nhân ngất rồi.”
Cố Minh Châu dặn Bảo Đồng: “Em ở ngoài này canh, ta vào trong xem sao.”
Cố Minh Châu đi vào phòng, cô thả Nguyên Tiêu ở trong lòng mình xuống đất, lát nữa sẽ dùng Nguyên Tiêu làm cái cớ để giải thích tại sao cô lại xuất hiện ở đây.
Cố Minh Châu phủi lông thỏ trên người đi rồi mới từ từ đi đến cạnh giường.
Trên mặt bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481441/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.