Đang định hỏi Tam gia rốt cuộc chuyện này là sao thì Ngụy Nguyên Kham chợt đứng dậy, cơ thể loạng choạng nghiêng ngả rồi ngã xuống bên cạnh bàn đá.
Trong thời khắc then chốt ấy, Cổ đại tiểu thư ngốc nghếch lại biết đỡ Tam gia.
Một là kỳ lạ, hai là khó bề tưởng tượng.
Đã xảy ra chuyện gì rồi ư?
Sơ Cửu đỡ Ngụy Nguyên Kham, Cố Minh Châu vẫn ngây người ở đó giống như hành động đỡ người ban nãy chỉ là trùng hợp.
Sơ Cửu chớp mắt, có lẽ là hắn đã nghĩ nhiều rồi.
Con người không nên nghĩ quá nhiều, nếu không sẽ biến thành con gà ngu ngốc.
Đúng lúc Lâm phu nhân chạy đến kịp, nhìn thấy cảnh này là không khỏi kinh hãi: “Chuyện này là sao đây?”
Sơ Cửu lập tức nhìn sang Lâm phu nhân: “Làm phiền phu nhân sắp xếp một phòng cho khách để Tam gia nhà tiểu nhân nghỉ ngơi.”
Sơ Cửu khá bình tĩnh. Căn bệnh này của Tam gia bắt đầu kể từ lúc ra khỏi đại lao. Lần đầu tiên bệnh phát tác đã khiến bọn họ sợ đến mức hồn bay phách lạc. Bọn họ gần như đã mời tất cả các thầy thuốc có tiếng trong
kinh thành đến khám bệnh, nhưng chỉ có thể chữa được vết thương ngoài da, qua một thời gian Tam gia lại lên cơn sốt không rõ nguyên nhân, tất cả mọi người trong nhà từ già trẻ lớn bé đều cảm thấy Tam gia không
thể qua khỏi ải này.
Đến cả Hoàng hậu nương nương đang bị bệnh cũng phái nữ quan đến hỏi thăm, đem đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481440/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.