Hạ Giáng Tư cực kỳ không hài lòng về thái độ đứng ngoài cuộc của Từ NamPhương, vì thế không ngừng gọi tên cô, còn rất vô tư trước mặt người hầu quay vào trong buồng mà kêu gào. Từ Nam Phương lúc này chẳng khác nàokiến bò miệng chén, không thể tiếp tục ngây ngốc trong gian buồng chậthẹp như cái lồng hấp này nữa.
Cô càng không thể chịu đựng được Hạ Giáng Tư ở ngoài kia kêu gào, lại càng không thể câu nệ những thứ khácnữa, đánh chân đất xuống giường, tay cầm dây buộc tóc qua loa cột lên.
Lúc xuất hiện ở giữa gian phòng niệm kinh, Từ Nam Phương chợt có cảm giáctoàn thân bị thiêu đốt bởi ánh mắt của mọi người, cực kỳ khó chịu, côcúi gằm mặt không dám ngẩng lên, giống như bản thân thật sự đã làmchuyện gì sai trái.
Ánh đèn bên ngoài chiếu vào trong nhà, chỉcó thể làm sáng phần nào, không gian có phần âm u. Từ Nam Phương cố gắng dựa vào tia sáng yếu ớt ấy để tìm đôi giày của mình.
Cô biết HạGiáng Tư và mấy người hầu ngoài kia đang dõi theo mình, cảm thấy rất mất tự nhiên. Từ lúc trưởng thành, cô chưa từng xuất hiện trước mặt ngườilạ trong bộ dạng khó coi như thế này, thật giống như bị đem ra làm tròcười.
Thậm chí, Từ Nam Phương có phần tức giận, chỉ là không biết phải trút giận với ai, bởi vì, đây là sự lựa chọn của chính cô. Cô dịnh lần theo ánh sáng chiếu vào bên ngoài để tìm đôi giày có vẻ không dễtìm đó, tuy thế vẫn có phần khốn đốn, trời mùa thu, sàn nhà khá lạnh. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-vuot-thoi-gian/1617695/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.