“Không, không phải như vậy! Anh Thượng và tôi không phải như cậu nghĩ đâu!”, Từ Nam Phương căng thẳng đến nỗi mặt đỏ bừng, cuống quýt giải thích giúpThượng Quân Trừng.
“Nam Phương, chị không cần bao che cho anhấy!”, Hạ Giáng Tư càng thêm phần đồng tình với Từ Nam Phương khi thấy cô lúc này còn nói đỡ cho Thượng Quân Trừng.
Thế nhưng, Thượng Quân Trừng đã phẫn nộ đến trắng bệch cả mặt. Nghiêm túc mà nói, sắc mặt biến đổi đúng một vòng, từ đỏ chuyển thành xanh, từ xanh chuyển sang đen,rồi từ đen lại chuyển thành trắng. “À, hóa ra cô nói vậy với họ sao?”,anh quay sang cười với Hạ Giáng Tư, tòan thân run run, “Cô ta nói cái gì với mọi người rồi? Đầu cậu là quả đu đủ à mà cô ta nói gì cũng tin? Tôi thích cô ta ư? Còn vứt bỏ cô ta nữa ư? Cô ta đang lừa gạt cậu đấy!”.
Từ Nam Phương cúi đầu. Thượng Quân Trừng hết nhìn tam phu nhân rồi lạinhìn Hạ Giáng Tư, rõ ràng hai người họ không tin những điều anh vừa nói.
“Thủ đoạn hay lắm! Mưu kế hay lắm!”, giọng nói của anh phảng phất một nỗithất vọng, ánh mắt lạnh băng hướng về phía Từ Nam Phương, giống như haitấm gương đang soi thấu lòng dạ cô. Đáng tiếc, anhkhông tìm ra được cái gì để chứng minh Từ Nam Phương nói dối.
“Này này!”, ánh mắt Hạ Giáng Tư nhìn Thượng Quân Trừng như muốn biến thànhnhững thanh kiếm sắc, không nhịn được mà nói những lời như đổ thêm dầuvào lửa, “Không cần giả vờ trước mặt em! Đàn ông có vài người phụ nữcũng là chuyện bình thường!”.
Cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-vuot-thoi-gian/1617696/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.