Truyện được type lại bởi Cẩm Băng Đơn - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Hạ Giáng Tư vừa nói vừa nhìn Từ Nam Phương, giống như đang chộp lấy mộtchuyện cực kỳ thú vị. Từ Nam Phương mặt biến sắc, miệng ấp úng: “Thựcra… cũng không hoàn toàn như vậy, bên trong đúng một phần, nhưng mà…”.
“Ôi dào, chị không cần phải nói nữa, tôi hiểu! Tôi cũng là đàn ông nên hiểu tâm tư của anh Trừng.” Trông bộ dạng quẫn bách của Từ Nam Phương, HạGiáng Tư vươn người đứng dậy nói: Chị yên tâm! Nếu chị đã là người hầucủa tôi, ha ha, tôi cũng sẽ không để anh Trừng đối xử như vậy với chị!”. Hạ Giáng Tư vốn không phải một công tử lăng nhăng, chỉ cố tình tỏ raphong lưu như vậy chứ bản chất thực ra rất tốt, rất biết thương hoa tiếc ngọc.
“Nói thật nhé, tôi thấy cái cô Ngô Thi Hủy kia căn bảnchẳng cứng với anh Trừng, ngoài việc môn đăng hộ đối ra thì chẳng cóđiểm nào tốt. Thật không hiểu bác hai nghĩ sao mà lại muốn ghép cho anhTrừng và cô ta thành đôi”. Hạ Giáng Tư ra vẻ lõi đời, “Tôi nói thật, xét về tướng mạo, chị còn chơn ca gấp trăm lần ấy chứ”.
“Có điều, ha ha, không ngờ anh Trừng lại là người như vậy! Hóa ra giới giả trí quảnhiên không có người nào tử tế.” Hạ Giáng Tư ra vẻ ông cụ non, liếc nhìn Từ Nam Phương một cái rồi bất ngờ đứng dậy, cầm cặp lồng cơm tới trướcmặt cô, nói: “Chị không phải người sắt đấy chứ? Cả đêm không ăn gì,không đói à?”.
Đúng là Từ Nam Phương có hơi đói, cô do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-vuot-thoi-gian/1617694/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.