Chuông điện thoại reo lên bên cạnh, Phương Anh với tay sang, mở khóa rồi bấm vào tin nhắn mới được chuyển đến:
[Sao tự dưng lại kêu anh không cần nấu nữa vậy? Có chuyện gì sao? ] là từ Hoàng Đức Kiệt.
Cô mỉm cười rồi nhắn lại, tiếng tít tít vang lên không ngừng: [Không phải. Nhà tôi thuê giúp việc rồi. Thời gian qua thực sự rất cảm ơn anh! ~^^~]
[Vậy ư? Wow, thật khó tin! Sao lại vậy? ]
[Thì tôi đi làm nên không có ai làm việc nhà cả thì phải thuê. ]
[Em đi làm?? Ở đâu? Chức vụ gì? Từ bao giờ?? ]
[Cũng mới thôi! Từ mai tôi bắt đầu đi làm rồi. ]
[Sao em không nói với anh?? Anh sẽ tuyển thẳng em vào Big D làm việc ấy chứ!]
[Thôi! Cảm ơn ý tốt của anh nhưng dù gì tôi cũng kiếm được việc rồi. ] Cônhắn. Thầm cảm thấy hối hận! Cũng phải ha! Trước vì ngại anh ta giúp đỡcô nhiều rồi nên cũng không muốn nhờ nữa. Giờ túng đến mức có bằng cửnhân trong tay mà lại phải đi làm phụ bếp. Kiệt mà biết chắc anh ta cười cô thối mũi mất. Huhu!
[Vậy em làm ở đâu? Có xa không? Có cần anh đưa đi đón về không? ]
[Không! Không xa =.=’ Tôi tự đi được. ]
[ Nhưng em đâu có xe. Em định đi bộ à? ]
[Tôi cũng định thế tạm vài hôm đã rồi sang tuần sẽ nghĩ tới việc đi mua xe sau. ]
[ @@ Anh chở đi có phải tốt hơn không? ]
[ Tôi nói là không cần mà =.=’ ]
[Vậy bây giờ chúng ta đi mua xe luôn đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-sieu-than-bi-cua-lo-lem/76931/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.