Dĩ nhiên nghe tiếng hét đau đớn của Hàn Lâm, Sở Dao cũng đã kịp quay sang nhìn, bàn tay nhỏ run run nắm chặt áo trước của Tần Phong, bị hù dọa không ít....
Thím Tào chôn chặt chân môi cắn đến bật máu ngăn tiếng hét của mình..
A Kiên liếc mắt qua miếng sành dưới sàn, không nói một lời nhặt lấy, khi tiếng hét đau đớn phát ra lần nữa, những người có mặt chỉ kịp thấy A Kiên như ác quỷ chưa đến một giây, bàn tay dùng đầu sắc nhọn của miếng sành đâm thẳng vào bàn bàn tay còn lại chưa bị gãy của Hàn Lâm.
- " A........"
Miếng sành còn dính vào tay hắn, máu cứ thế phún ra..
Phụng Loan như chết đứng, chạy đến Tần Phong khóc nức nở...
- " Phong.Ông ấy sẽ chết mất..mẹ xin con..
mẹ..mẹ sai rồi...mẹ sẽ không chạm vào cô ta nữa..."
Tần Phong mặt không hề cảm xúc cũng không nhìn bà ta lấy một cái..
A Kiên nắm cổ áo Hàn Lâm ném mạnh, hắn ta chao đảo, chật vật nằm dưới chân Tần Phong..
Tần Phong vuốt lấy đầu Sở Dao an ủi tinh thần sở hãi của cô gái nhỏ..
Nhưng ánh mắt đầy lạnh lẽo của anh không khác gì diêm la từ dưới địa ngục, âm u lạnh đến thấu xương.Bất ngờ anh nở nụ cười..
- " Vẫn còn tốt, chưa chết được đâu không cần phải thương tâm như vậy.Kịch hay vẫn còn phía sau..."
Vì thế nước mắt nên để dành lại..
Tuy ánh mắt nhìn Hàn Lâm nhưng lời nói lại dành cho Phụng Loan..
Cả người bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236505/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.