Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi những thứ Tần Phong muốn biết điều đặt ngay ngắn trên bàn.
Ánh rượu đỏ sóng sánh lắc lư thu cả màn đêm tâm tối.Đôi mắt sâu thẳm của Tần Phong lúc này như thủy triều nhuộm màu bí ẩn..
Nhìn qua từng thứ trên bàn, những ngón tay sạch sẽ gõ nhẹ vào vào mặt bàn như tiếng đập quy luật của trái tim..
Khuôn mặt yêu nghiệt lạnh lẽo dưới màn đêm càng khiến anh trở nên xa cách.Như một khoảng băng rất đẹp mắt khi chạm vào người ta có thể chết vì quá lạnh..
Cẩn Trúc mắt thấy Tần Phong lật đến trang cuối cùng.Rồi chuyển mắt nhìn đoạn video đang phát trên laptop.
Khi đoạn clip kết thúc, Cẩn Trúc khẽ nói..
- " Thiếu gia chuyện này dính líu đến Sở gia.Có cần để Sở Kính Hùng biết hay không..?"
Tần Phong gập lại nắp laptop, ngẩng mặt nhìn Cẩn Trúc một cái, sắc mặt vẫn ôn nhu như nước.Nhưng ánh mắt lại chẳng có độ ấm nào, anh cười như không cười xoa lấy tay..
- " Không cần.Sở Hân vốn thiếu được dạy dỗ.Người con rể này sẽ giúp Ông ấy một tay.."
Nếu Sở Kính Hùng dạy được cô ta thì hai mươi mấy năm qua vợ của anh đã không phải chịu khổ.
Sẵn tiện hôm nay anh sẽ lấy cả vốn lẫn lãi..
Cũng may cho cô ta là cùng họ với bảo bối của anh.Nếu không khoảng lãi này cô ta khó mà trả hết.
Cẩn Trúc gật đầu xem như đã hiểu tiếp tục đưa sang vấn đề khác..
- " Thiếu gia.Hàn Lâm đã được đưa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236506/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.