Hàn Lâm nhìn qua Sở Dao.Ông ta bước đến nói với Sở Dao..
- " Cô Sở.Để Tôi đưa cô về Sở Gia.Khi nào Cậu Phong về sẽ đến tìm cô..."
Sở Dao thụt lùi bước chân, phòng bị rõ ràng..
Nếu cô dám rời đi Tần Phong sẽ giết chết Cô mất.Nếu Cô có làm sai thật sự cô biết theo tính cách của anh cũng phải để anh tự xử lý..
Sở Dao lắc đầu..
- " Không.Tôi muốn đợi anh ấy..."
Phụng Loan hét lên..
- " Ông còn lề mề cái gì.Mặc kệ cô ta..."
Hàn Lâm nhìn qua Phụng Loan gật đầu một cái.Không còn vẻ ôn nhu như vừa rồi..
Ông ta bước đến kéo tay Sở Dao..
Sở Dao sợ hãi hét lên..
- " Buông ra..Ông buông ra..hức..."
Thím Tào đúng là khi sau thấy những tấm ảnh đó có chút bất bình.Nhưng vào thời điểm này lại thấy Sở Dao vùng vẫy giữ dội bà lại lo xảy ra chuyện không hay.
Chưa nói đến đã từng thấy qua Tần Phong yêu chiều cô gái này đến mức nào..
Bà bước đến gần Phụng Loan..
- " Phu Nhân..Hay là..."
Chưa nói hết câu đã bị ánh mắt sắc bén của Phụng Loan làm cho im bật.Chỉ biết đứng một bên cầu nguyện cho Sở Dao không xảy ra chuyện gì không hay.
Hàn Lâm không ngờ Sở Dao chống trả quyết liệt như vậy.Ông dùng sức kéo lấy hai tay Sở Dao lôi xềnh xệch cũng chẳng còn nương tay..
Vào lúc này Sở Dao lại điên cuồng cúi đầu cắn vào tay ông ta.Gân xanh trên trán Hàn Lâm nổi cộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236504/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.