Thấy Sở Dao chừng chờ, Thím Tào lạnh giọng nhắc nhở..
Sở Dao thu lại ánh mắt cúi đầu khẽ thở dài, đi theo bà ta..
Vào trong nhà đã thấy Phụng Loan ngồi sẵn trên ghế, sắc mặt rất kém.
Khi mắt thấy cô bước vào ánh mắt bà lập tức lạnh đi..
- " Cháu chào Dì.."
Hai bàn tay nhỏ như cảm nhận hơi lạnh và sự bức bí nơi đây.Hai tay thả lòng bên hong nắm chặt vạt áo..
Phụng Loan nhìn qua Sở Dao một cái, bất ngờ khẽ cười, nụ cười đầy khinh bạc..
- " Không có ai ở đây.Đừng giả vờ diễn nữa.."
Hai mắt Sở Dao mở lớn, gượng gạo nhìn sắc mặt âm u như mây đen kéo đến của Phụng Loan.
Cô mù mịt đầu óc, cố chấn tỉnh khẽ hỏi..
- " Dì nói gì cháu không..không hiểu ạ..?"
Phụng Loan hừ mạnh, lấy một bìa thư trên bàn ném mạnh vào người cô.
Tiếng nói như rít qua kẽ răng..
- " Xem đi..Xem cho rõ mắt cô.Đồ lăn loàn không biết xấu xa.."
Một cảm giác sợ hãi chưa từng có bắt đầu lan từ lòng bàn chân rồi thấm vào tận đáy lòng...
Sở Dao khom người, hai tay run run cầm lên những tấm ảnh dưới sàn..
Có gì đó vô cùng đau đớn đâm mạnh vào con ngươi..
Hình ảnh tuy có vẻ hơi mờ lại không khó nhận ra nhân vật nữ chính trong ảnh chính là Cô.Nam chính không ai khác là Lâm Tuấn.Bối cảnh là cổng bệnh viện cho đôi trai gái ôm nhau như không thể chia lìa..
Cổ họng Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236503/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.