Trên đường trở về nhà, tâm trạng của Lạc Thần cũng dần ổn định lại. Tuy rằng đôi lúc có nghĩ thoáng qua, sẽ cảm thấy tình cảnh hiện tại, thật sự khá chua chát. Người đàn ông mà cô dành cả đời này để theo đuổi, cuối cùng cũng thuộc về cô, nhưng lại đến quá trễ.
Nếu cảnh tượng này xảy ra vào vài tháng trước, cô ngước mặt lên bầu trời không một ánh sáng một cách mờ mịt, có lẽ cô sẽ rất hạnh phúc, có lẽ cô sẽ dành được một chút quãng thời gian cuối đời này của mình được sống trong tình yêu đích thực. Dù chỉ một lần...
"Tới nhà rồi. Anh đi về đi, em có thể tự đi lên được".
Cô cố để không nhìn thẳng vào mắt anh. Cô sợ khi phải đối diện gương mặt đó, sợ để lộ một chút tình cảm thôi thì anh sẽ lại nuôi hi vọng.
Ngay lúc cô xoay lưng định bước đi thì tay cô bị anh níu lại.
"Em chắc chắn điều mình vừa nói chứ?!".
Cô biết chắc hẳn trong cả cuộc đời của Đông Dương, anh chưa từng tưởng tượng qua sẽ có ngày chính bản thân mình bị một cô gái từ chối. Anh chắc hẳn đã nghĩ, rồi đâu sẽ vào đấy, sau tất cả những sai lầm, những điều ác độc mà anh đã làm với cô, cô vẫn sẽ vui vẻ đến rơi nước mắt đón anh vào lòng.
Có phải vậy không?
Ngay giờ phút này đây, Lạc Thần hiểu được mình hoàn toàn có thể dùng những từ ngữ cay nghiệt nhất để báo thù cho cả quãng thời gian trước đây đã bị anh chà đạp.
Thế nhưng, anh lại đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-giau-kin/1098998/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.