Thứ 5, một thành phố nằm ở gần xích đạo như thế này mà bỗng dưng đổ một trận mưa tuyết lớn. Mặt trời giống như bị che phủ bởi một lớp màn trắng mù mịt, đâu đâu cũng chỉ thấy một màn trời xám ngắt u ám.
Đợt mưa vừa dứt thì Lạc Thần đã gọi ngay một chiếc taxi để ra ngoài đến điểm hẹn. Cô háo hức và hồi hộp, không hiểu vì lý do gì. Nhưng cô biết bản thân đã chờ đến ngày hôm nay từ đầu tuần rồi.
Lúc cô mở cửa bước vào, bên trong quán cà phê vẫn còn vắng hoe, tựa như bên trong là một thế giới hoàn toàn đối lập với thế giới ồn ã bên ngoài vậy. Còn mở một chút đèn vàng đặc mờ và một chút nhạc nhẹ. Ngồi ở đây ngắm mưa... có vẻ rất đúng với một tâm hồn giàu tính nghệ sĩ như Hoán Lôi. Cậu ta vẫn còn chưa đến, không sao, cô có thể kiên nhẫn chờ.
Đến lúc bầu trời bên ngoài từ một màn âm u đến lúc trở nên tối mịt, từ lúc những hạt mưa tuyết trắng xoá bay đầy sau ô cửa kính đến lúc có thể nhìn tỏ những ánh đèn lập loè ở bên ngoài, Lạc Thần vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Có thể vào một giây một phút nào đó, từ lúc nhắn tin đó tới cho cô, Hoán Lôi đã hối hận rồi không? Cô tin cậu ta, người duy nhất thấu hiểu cô, người duy nhất có thể nhìn thấy vẻ đẹp và tiềm năng của cô.
Hay là.... Cô yếu đuối thừa nhận, tin vào một người có thể biện minh rằng, cô thật sự không tệ hại đến thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-giau-kin/1098999/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.