Trang Châu cầm tấm bản đồ không quá chắc chắn hỏi nam nhân trước mặt: “Chỗ này? Đi về hướng Bắc? hơn 20km? vậy không quá xa…” Nói xong chính mình cũng kịp phản ứng lại, nếu là lái xe thì cũng chỉ mất khoảng 20 phút, nhưng đây là ngọn núi a, không đường không chỉ dẫn, hoàn toàn dựa vào hai cái đùi.
Trang Châu nháy mắt nhụt chí: “Xe đạp cũng không thể đi?”
Nam nhân trung niên ngồi cạnh bàn đá đối diện thực khó xử mà lắc đầu: “Ra khỏi thôn một đoạn còn có thể đạp xe nhưng xa hơn nữa thì không được. Trong rừng rất rậm rạp, không đi xe được, vẫn phải có người đẩy.”
Trang Châu nghĩ thầm, đoạn đường kia đích xác phải dựa vào hai cái đùi, thực rất lao lực.
“Nếu không cậu cứ chờ ở đây hai ngày nữa,” nam nhân tự xưng là đại biểu cữu của Đông Chí vỗ vỗ vai hắn an ủi nói: “Cậu chưa từng lên núi, nếu lạc đường sẽ rất phiền toái.”
Trang Châu nhìn Hắc Đường cùng ba con mèo đang ngã trái ngã phải ở giữa sân, nhịn không được thở dài. Đi suốt mấy ngày đường, đám miêu miêu cẩu cẩu nhà mình đều có chút uể oải. Đặc biệt là Hắc Đường, trước kia tuy rằng cũng thường dẫn nó ra ngoài chơi đùa nhưng cho tới bây giờ đều không mệt như vậy, cả ngày đều ở trên xe, nếu không phải có ba con mèo này làm bạn, nó đã sớm buông tay mặc kệ.
Đại biểu cữu còn nói: “Đông Chí trước khi đi cùng nhóm học sinh đã dặn người trong thôn, nếu ngày thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013952/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.