Bà Lăng lúc đầu nghe nói Đông Chí bị mất trí nhớ, sợ hãi tới nhảy dựng. Sau đó náo loạn một hồi mới hiểu ra hùng hài tử này đang hù dọa mọi người, tức giận không nhịn được, nếu không phải thấy thằng con cưng nhà mình đang nằm bẹp trên giường bệnh, bà thật sự đã xông vào giáo huấn nó một trận nên thân rồi.
Đông Chí ngồi trên giường bệnh, đỉnh đầu còn quấn băng vải, vẻ mặt tội nghiệp nhìn mẹ mình, lắc lắc cái đuôi lấy lòng: “Con thật sự không cố ý muốn gạt hai người bọn họ, chỉ là vừa mới tỉnh lại, suy nghĩ còn chưa rõ ràng, sau đó…” anh liếc mắt nhìn Trang Châu đang đứng ngoài cửa nghe điện thoại, lộ ra biểu tình thập phần hối hận: “Con thật sự không cố ý mà!”
“Hồn phách đều bị con dọa bay hết rồi.” bà Lăng đem điểm tâm đến, để lên bàn, tức giận nói: “May mà con không cố ý đấy. Dọa người không được dùng phương pháp như vậy, rất vô đạo đức.”
Đông Chí: “…”
“Nếu không phải vì con đang là bệnh nhân, mẹ thật sự muốn đánh con một trận.” bà Lăng vẫn tiếp tục oán giận, thấy Trang Châu thu điện thoại đi vào, vội vàng thu hồi biểu tình hung tợn, bày ra vẻ mặt hòa nhã tiếp đón hắn: “Tiểu Trang con lại đây ăn cơm đi, dì cũng mang đồ ăn cho con, ăn nhiều một chút. Tối hôm qua gây náo loạn cả một đêm, khẳng định mệt chết rồi.” Khi bà nói tới mệt muốn chết lại nhịn không được quay đầu lườm thằng con nhà mình một cái.
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dong-chi/3013914/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.