Trở lại công ty, sau khi cất tài liệu Hàn Dục đưa cho, tôi đi tới phòng đọc sách.
Lúc công ty mới vừa thành lập, cấp dưới phần lớn là anh em quen biết, cho nên ba mới cố ý để trống một tầng làm phòng đọc sách báo, ra lệnh cưỡng chế bọn họ mỗi tuần nhất định phải đọc xong mười quyển sách, mỗi một chi tiết trong đó cũng phải viết ra bài cảm tưởng về cảm xúc, ý nghĩa.
Tôi đi qua từng giá sách, nhìn mấy sách về marketing trên kệ, thực sự có thể hiểu được tại sao lúc mọi người nghe được đề nghị này của cha, trên mặt đều ra vẻ như phải chịu cực hình, tôi cầm lấy một quyển sách gốc nặng trình trịch, bên trong đều là từ ngữ chuyên ngành nhìn nhiều thôi cũng đã thấy choáng váng. Lúc tôi chọn được một quyển trang trí mới mẻ độc đáo rồi cầm về thì đã qua giờ tan sở.
Bấy giờ, ba phải xử lý vài việc riêng của mình, cho nên Tiểu Bạch cũng phải đi theo phụ giúp, cảm giác cô đơn đã lâu không xuất hiện chợt dấy lên trong lòng tôi.
Tôi cầm một tách cà phê nóng đứng trước cửa sổ, đèn đường ban đêm vàng vàng mờ ảo dịu dàng, làn khói trắng bốc lên từ tách cà phê lượn lờ trước mắt khiến tôi thấy mơ hồ, giai điệu của bài hát êm dịu nhẹ nhàng phiêu đãng khắp căn phòng, có chút cô liêu mà lại có thể khiến tâm tình tôi trở nên bình ổn. Tôi mím môi trên mép tách cà phê, nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa sổ thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kich-tieu-lat-tieu/3058265/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.