Tôi gõ cửa nghe được câu trả lời, vừa đẩy cửa vào đã nghe thấy giọng giễu cợt.
“Hoàng Kiều Kiều, ngày đầu tiên đi làm cô đã tới trễ một phút hai mươi ba giây, nếu như trong quá trình làm việc cô vẫn giữ thái độ như vậy thì tôi sẽ thu hồi cam kết ngày đó!”
Tôi ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn cái người mang khí phách ông chủ ngồi sau bàn, người đàn ông mặt lạnh không có lấy một nụ cười. Cố dằn lòng, tôi thận trọng mở miệng “Phải tìm chỗ đậu xe nên hơi mất thời gian.”
Hàn Dục hôm nay mặc tây phục màu xám tro, vai và thân áo được cắt rất tỉ mỉ, phối với cà vạt vân chéo màu tím, toàn thân càng phát ra khí phái anh tuấn bất phàm. Nghe được câu trả lời của tôi, khóe miệng của hắn hơi cong lên, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên vẻ châm chọc, hắn giơ tay lên ngoắc tôi để lộ một phần ống tay áo màu tím đậm, khuy cài bóng bẩy được chạm thành hình bông hoa hồng thật bắt mắt.
Tôi sờ sờ mũi giấu đi vẻ si mê trên mặt, rồi đi tới.
“Rầm!” Một chồng tài liệu được đặt trước mặt tôi.
Tôi nhìn hắn một cái, cầm lên lật vài tờ với vẻ mơ hồ.
“Cái gì đây?”
“Công ty đổi chủ, việc đầu tiên là các hạng mục, lấy về nghiên cứu cho kỹ, ba ngày sau nộp bản thiết kế dự án cho tôi, không được dưới một vạn chữ.”
“Hả?! Ba ngày? Thiết kế dự án?” Tôi trợn to mắt nhìn hắn.
Hàn Dục khẽ mỉm cười, ngả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kich-tieu-lat-tieu/3058264/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.