Đối với Triệu Chi Chi mà nói, hôm nay chắc chắn là một ngày tốt lành, một ngày tuyệt vời và là ngày hạnh phúc nhất của nàng tại Vân Đài các!
Lúc A Nguyên và Kim Tử mang những thứ được đặt bên ngoài căn phòng vào cho nàng xem, nàng còn nghĩ mình chưa tỉnh mộng.
Cái này là cái gì? Một rương lớn y phục mới! Một giỏ thịt dê vàng lớn!
"Mới, mới tinh! Là y phục Lăng La bằng lụa tốt nhất! Có vài chiếc áo lông thú nữa! Hẳn đó là lông cáo!" A Nguyên hưng phấn chỉ vào chiếc rương gỗ, không dám dùng tay chạm vào, sợ bàn tay y sẽ làm bẩn những bộ y phục mới.
Kim Tử phấn khích hơn cả y, giọng nàng ta run run, nàng chỉ vào những miếng thịt dê tươi ngon màu vàng trong giỏ, nàng không thể nói gì hoàn chỉnh hơn: "Thịt dê, rất nhiều thịt dê..."
Nhiều thịt dê như vậy, cả một giỏ, đủ cho họ ăn trong một mùa đông.
Nếu làm thành thịt ba chỉ, để dành một chút, mười ngày ăn một lần như trước, mỗi lần cắt một miếng thịt nhỏ cho vào canh, có thể ăn được một năm!
Ba người, sáu con mắt, sáng lấp lánh, mắt trừng lên nhìn còn lớn hơn mắt trâu.
Triệu Chi Chi là người đầu tiên định thần lại, nàng hỏi nhỏ: "Đồ ở đâu ra vậy?"
A Nguyên và Kim Tử ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng hai người nhìn về phía Triệu Chi Chi.
“Lúc sáng mở cửa ra, đồ đã ở chỗ này.” A Nguyên sờ sờ cái đầu trọc lóc nhỏ vừa cạo của mình, “Tiểu nhân còn tưởng là Kim Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-tieu-thiep-cua-thai-tu/3892343/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.