Chân của Triệu Trùy tê dại đến mức không đứng dậy nổi, cũng không muốn Triệu Xu bắt gặp tư thế ngồi không đứng đắn của mình, nên tiếp tục che phần chân của y bằng mảnh lụa vẽ bản đồ phủ trên đó, duỗi thẳng chân ra, nói ra bên ngoài: "Nữ nhi ngoan, con đứng ở ngoài đi, không cần vào, hai cha con ta nói chuyện cách tường là được."
Triệu Xu vừa rồi bước đi quá nhanh, lúc này còn đứng cạnh chân tường, còn chưa kịp điều chỉnh hơi thở đã ôm ngực hỏi lại: "Phụ thân, mau nói cho con biết, chuột nhỏ có phải sẽ trở về nhà không?"
Triệu Trùy không vội trả lời, mà chậm rãi hỏi: "Ngươi không muốn nàng trở về?"
Triệu Xu vội vàng nói: "Không có!"
Triệu Trùy cười nói: "Ra là con ta rất nhớ nàng."
Triệu Xu nắm tay áo của mình, nhẹ giọng nói: "Con chỉ muốn xem muội ấy múa mà thôi, điệu múa của của những vũ kỹ trong phủ không xem được chút nào, còn chuột nhỏ chỉ cần múa là thoáng cái có thể thưởng thức ngay.
Nếu muội ấy trở về thì con có thể xem múa rồi.”
Triệu Trùy thở dài: "Muội muội con múa rất đẹp, đặc biệt là điệu ‘Làn áo xanh’, ở Đế Đài không ai có thể sánh được.
Người khác muốn xem thiên kim múa rất khó, khách quý đến phủ từ trước đến giờ, ta chỉ nói nó ra múa một lần, còn con có nhãn phúc nhất, muốn xem thì xem.
"
Y cười hỏi: "Nhìn lâu như vậy, con không thấy chán sao?"
Triệu Xu: "Coi chán rồi, nên khi nàng ấy trở lại, hãy cho nàng học một vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-tieu-thiep-cua-thai-tu/3892344/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.