(1)
Tiên thác.
Động tĩnh bên trong đột nhiên biến mất.
Cho dù là lão bối tu tiên giả cũng không cách nào cảm ứng được động tĩnh bên trong tiên thác.
“Tiên thác đã rất lâu không có động tĩnh gì, chẳng lẽ tu tiên giả bên trong đã ngã xuống?”
“Từ xưa đến nay vẫn chưa có tu tiên giả nào có thể sống sót đi ra từ trong tiên thác, ngay cả Tiên Vương cũng không dám mạo phạm nơi này, nghe nói chỗ này là chỗ tọa hóa của Chí Tôn.”
“Cho dù hắn có thể sống sót rời khỏi tiên thác thì chỉ sợ cũng rất khó sống thoát khỏi bao vây bên ngoài.”
Xung quanh tiên thác đã bố trí cấm chế không gian, còn có cường giả của Thái Thượng Tiên Cung và Thanh Hư Động Thiên, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng thả cho Trần Mục rời đi.
Trên tiên hạc, Ôn Huyền Âm nhìn chăm chú vào tiên thác, nàng ta muốn nhìn thấy vị thiên kiêu đến từ nhân gian này.
Mộ Hồng Liên khẽ cau mày liễu, nàng ta có chút lo lắng không biết tại sao, lo sợ Trần Mục gặp chuyện, rõ ràng không nên có loại lo lắng này mới phải.
Tiêu Đằng cũng không muốn Trần Mục chết trong tiên thác, hắn mang theo sát khí muốn tự mình báo thù.
Trong nháy mắt, ba ngày đã trôi qua.
Tiên thác khôi phục vẻ yên tĩnh ngày trước.
Ôn Huyền Âm mất kiên nhẫn, trên người nàng ta vẫn còn nhiệm vụ khác nên cưỡi tiên hạc rời đi.
Bảy ngày sau, rất nhiều thế lực tu tiên giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3738837/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.