🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Hứa Phàn cau mày, hét lên giận dữ: “Mặc kệ hắn là ai, ta cũng muốn hắn phải trả giá!” 

 Sau lưng Lữ Anh và Ngu Tử Huyên đều phát lạnh, bởi vì đại trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên là cường giả Kiếm Thần. 

 Hứa Phàn nhìn chằm chằm Lữ Anh và Ngu Tử Huyên: “Các ngươi có thông tin gì khác nữa không, tại sao hắn lại bỏ qua cho các ngươi!” 

 Lữ Anh và Ngu Tử Huyên cảm nhận được hàn ý, nếu như trả lời không tốt thì bọn họ có thể gặp nạn. 

 Ngu Tử Huyên không rên một tiếng, Lữ Anh cung kính nói: “Phải rồi, hắn có quen biết với Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, rất có thể hắn cùng hợp tác với Xích Thành Động Thiên!” 

 Vốn Hứa Phàn muốn tìm kiếm manh mối của Trần Mục rồi truy sát hắn, nhưng nghe thấy lời của Lữ Anh, sống lưng ông ta phát lạnh: “Mặt mũi của hắn ngươi có nhớ không?” 

 “Nhớ rõ!” 

 Lữ Anh biết gì nói đó. 

 Hứa Phàn nhìn thấy bức họa thì cảm thấy quen mắt, bọn họ thu thập được thông tin của Trần Mục, rất nhanh đã biết được thân phận của hắn, có thể xác định hắn là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông! 

 “Trần Mục! Đến rồi cũng tốt!” 

 Vẻ mặt Hứa Phàn âm trầm, biết được thân phận thì dễ đối phó hơn rất nhiều, Trần Mục là đồ đệ của Tô Mân, tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, Lăng Vân tông vốn đã đắc tội thế lực Tiên giới không ít, ví dụ như La Phù Động Thiên và Tây Huyền Động Thiên, nếu như bọn họ biết được Trần Mục ở Tiên giới thì chắc chắn sẽ có hành động. 

 Trần Mục dẫn theo Mộ Hồng Liên đi đến chỗ xa. 

 Hắn vốn không hề để ý, vừa độ kiếp xong hắn vẫn cần thời gian thích ứng với sức lực hiện tại. 

 Trong sơn động, Mộ Hồng Liên nhẹ nhàng nói: “Chủ thượng, ngài thật lợi hại, Hồng Liên bái phục!” 

 Trần Mục bình tĩnh nói: “Hiện giờ cường giả của Thái Thượng Tiên Cung đang ở Xích Thành Động Thiên, rất nhanh có thể Thanh Hư Động Thiên cũng sẽ tìm Xích Thành Động Thiên để gây rắc rối, ta có nhiệm vụ giao cho ngươi.” 

 Mộ Hồng Liên kinh hãi, nàng ta không biết làm sao Trần Mục biết được những chuyện này: “Chủ thượng, nhiệm vụ gì thế?” 

 Trần Mục mỉm cười nói: “Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi!” 

 “Được.” 

 Mộ Hồng Liên vui mừng khôn xiết. 

 Trần Mục trịnh trọng nói: “Ngươi lập tức quay về Xích Thành Động Thiên, nếu như bị hỏi thì nói là lúc trước bị ta uy hiếp, ngươi nhân lúc hỗn loạn đã chạy trốn!” 

 Mộ Hồng Liên vốn không muốn đi theo Trần Mục, sợ bị liên lụy, nàng ta hào hứng nói: “Được!” 

 Trần Mục nói tiếp: “Ngươi trở về nói với bọn họ, ta từng đi đến Tinh Vẫn cấm địa tìm kiếm tạo hóa, còn định đi đến tiên thác để tìm tạo hóa.” 

 Mộ Hồng Liên gật đầu, nhiệm vụ này đối với nàng ta thì rất đơn giản, tiên thác là một trong những cấm địa của Vũ Châu, tòa thác đó từ cổ chí kim đã có rất nhiều cường giả tiến vào, nhưng không có cường giả nào có thể đi ra, được gọi là Thôn Thi địa. 

 “Chủ thượng yên tâm, Hồng Liên bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” Mặt mũi Mộ Hồng Liên tràn đầy vui mừng. 

 Sau khi Mộ Hồng Liên rời khỏi sơn động, Trần Mục lập tức chuyển dời chỗ ẩn thân, hắn phải tạm thời bế quan, điều chỉnh trạng thái của bản thân đến mức tốt nhất để chuẩn bị làm đại sự! 

 Nam bộ Vũ Châu, núi non trùng điệp cao chót vót, Trần Mục ẩn mình trong sơn cốc, gần đó mây mù trôi dạt, hắn ở đây điều chỉnh trạng thái, thích ứng với năng lượng cường ngạnh trong cơ thể. 

 Trần Mục ngồi xếp bằng dưới gốc cây, dáng vẻ trang nghiêm, Bất Hủ Kinh Vân đang ngưng tụ thành vòng tròn bên ngoài cơ thể, sau đó xoay vòng quanh thân thể hắn. 

 Trong thức hải, kim quang nguyên thần sáng chói, xung quanh liên tục có Bất Hủ Kinh Văn vọt ra. 

 Hai đạo kinh văn viễn cổ hiện lên bên ngoài cơ thể, xoay tròn đan chéo giao nhau, Trần Mục phát hiện sức mạnh thần bí vô hạn ẩn chứa bên trong kinh văn viễn cổ. 

 Hai cỗ sức mạnh thần bí này vô cùng mạnh. 

 Bất Diệt Kinh Văn và Bất Hủ Pháp vốn không thể cảm ứng được năng lượng vật chất, chúng nó tồn tại nhưng không thể nắm bắt, lại in sâu vào trong cơ thể hắn. 

 Những kinh văn này như ẩn như hiện trong gân cốt huyết nhục và nguyên thần của Trần Mục, cho dù không thôi động cũng có thể phát huy tác dụng cực lớn. 

 Hắn thậm chí có thể miễn dịch với đòn tấn công của Chân Tiên. 

 Thần hồn của Trần Mục nhìn vào bên trong, trong Kiếm Cung rộng lớn, bản mệnh kiếm đã dài tới hai ngàn hai trăm trượng, lần thiên kiếp này bản mệnh kiếm đã thăng cao rất nhiều, tiên lực thuần túy không yếu hơn trung phẩm Kiếm Tôn. 

 Khi Trần Mục hấp thụ hoàn toàn năng lượng lôi đình trong cơ thể, muốn bản mệnh kiếm tăng trưởng nhanh chóng thì sẽ không dễ dàng, hắn không khỏi thì thầm trong lòng: “Phục Tiên lão bà ở nhân gian, bản mệnh kiếm đã đạt tới ba ngàn trượng, ta vẫn phải tiếp tục cố gắng.” 

 Lực lượng thần bí nhất trong cơ thể Trần Mục là sức mạnh lôi đình và sức mạnh Hỗn Độn, sức mạnh lôi đình thế bất khả kháng, sức mạnh Hỗn Độn có thể áp chế đủ loại quy tắc. 

 Hắn thử thôi động sức mạnh lôi đình, quanh thân tỏa ra lôi quang bạc trắng, không gian bị bóp méo, ngay cả không gian của Tiên giới cũng đang run rẩy không ngừng. 

 Trần Mục lại thôi động sức mạnh Hỗn Độn lần nữa, bóng dáng của hắn dần trở nên mờ nhạt, sơn cốc bị sương xám bao trùm, không gian tĩnh mịch giống như hư không mênh mông, cảm giác ngay cả thời gian cũng đã biến mất. 

 “Sức mạnh thời gian là sư tôn nắm giữ, sức mạnh không gian là Phục Tiên lão bà nắm giữ, đây là sức lực mà chí cường giả mới có thể nắm chắc!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.