Chu Long chấn kinh, ông ta rút Tiên Kiếm ra, kiếm quang chói lọi phá không bay về phía Trần Mục.
Trần Mục bỗng nhiên nghiêng người, nhìn kim quang hồng sắc rơi xuống Phong Lôi địa, đại địa kiên cố bị xé toạc.
Chu Long vung tay lên, hồng quang tràn ra từ trong tay áo, Trần Mục cũng bị hồng quang bao phủ, hắn cảm nhận được tiên lực trong cơ thể có cảm giác bị áp chế.
Cấm chế như vậy hoàn toàn không thể hạn chế Trần Mục, hắn nắm chặt Thanh Vân kiếm, nhất ký trích tinh, một sợi kim sắc nối liền thiên địa.
Chu Long phát giác được nguy hiểm, ông ta muốn né tránh nhưng sợi kim sắc kia đã xuyên qua cơ thể ông ta, cánh tay tỏa ra hồng quang trong tay áo trực tiếp bị chém đứt.
“Á!”
Chu Long phát ra tiếng kêu rên.
Trần Mục thuấn di đến trước mặt Chu Long, vẻ mặt Chu Long hoảng sợ lập tức thuấn di đến chỗ xa.
Chu Long cảm nhận được Trần Mục vẫn đang đuổi theo, ông ta lập tức ném Tiên Kiếm trong tay đi, thanh Tiên Kiếm kia đã thông linh, nó muốn ngăn cản đường đi của Trần Mục.
Trần Mục quan sát kỹ càng Tiên Kiếm của Chu Long, phát hiện được nhược điểm của nó, sau đó hắn bỗng nhiên vung kiếm, Thanh Vân kiếm lấy thế bất khả kháng, Tiên Kiếm bị chém gãy.
Chu Long chỉ có thể liên tục xuyên toa không gian để chạy trốn.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên đều kinh hãi thất sắc, nhị trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên vậy mà lại bị truy đuổi phải chạy!
“Thật là lợi hại!”
Trong mắt Ngu Tử Huyên hiện lên ánh sáng.
Cả người Lữ Anh đều đang run rẩy: “Hắn vừa độ qua lần thiên kiếp đầu tiên, tu vi đã vượt qua Chân Tiên bình thường. Nếu như độ qua chín lần thiên kiếp thì khó mà tưởng tượng nổi!”
Đừng nói là bọn họ chấn kinh, ngay cả Mộ Hồng Liên cũng đang nghẹn họng sững sờ, Trần Mục lại đang truy sát Đại Kiếm Tiên, đó chính là đại nhân vật nổi danh lừng lẫy ở Tiên giới đấy.
Chu Long đang chật vật chạy trốn, ông ta không ngừng xuyên toa không gian để tránh né truy sát: “Chẳng trách có thể giết chết Lương Uyên, tiểu tử này chỉ có cường giả Kiếm Thần mới có thể đối phó được!”
Tốc độ của Trần Mục càng lúc càng nhanh, giống như lôi quang liên tục xuyên thẳng qua không gian, hắn không ngờ Chu Long sẽ trốn, sớm biết vậy đã trực tiếp mở Hỗn Độn Kiếm Vực ra.
Lúc Trần Mục đến gần Chu Long, hắn giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, sương xám tràn ngập, quy tắc xung quanh đều bị áp chế, Chu Long cũng không thể xuyên ngang không gian.
Chu Long kinh hãi, ông ta lập tức phục dụng tiên đan huyết sắc, toàn thân bốc lên huyết quang, tu vi tăng vọt trong nháy mắt, Trần Mục cũng không chiếm tiện nghi, hắn thu lại Thanh Vân kiếm, dự định thử xem độ mạnh của nhục thân.
Trần Mục tung nắm đấm về phía Chu Long.
Chu Long tức giận trợn tròn mắt, đồng tử cũng sắp nổ tung, nắm đấm của ông ta khiến không gian biến dạng, huyết quang ngút trời, nắm đấm của Trần Mục là kim quang sáng chói giống như mặt trời, lúc hai nắm đấm va chạm, tiếng nổ âm ỉ vang vọng khắp nơi, không gian hiện lên gợn sóng, mặt đất liên tục nứt ra.
Răng rắc.
Tiếng xương gãy vang lên.
Cánh tay duy nhất còn lại của Chu Long cũng bị gãy, lực lượng kinh hoàng khiến lục phủ ngũ tạng của ông ta bị thương nặng.
Vừa rồi Trần Mục chỉ mới thăm dò, vẫn còn chưa sử dụng toàn bộ sức lực, Chu Long phục dụng tiên đan mà vẫn tan tác như cũ, ông ta không thể chấp nhận kết quả như vậy.
Chu Long là cường giả đã độ qua năm lần thiên kiếp, thế nhưng lại bị Trần Mục nghiền ép, Trần Mục vốn không hề cảm thấy chính mình rất mạnh, hắn cảm thấy là do đụng phải đối thủ quá yếu.
Trần Mục bỗng nhiên phát giác được mùi vị của nguy hiểm.
Chu Long biết khó thoát khỏi cái chết, ông ta trực tiếp lực chọn tự nổ, năng lượng kinh khủng giải phóng trong nháy mắt, Trần Mục lấy Tổ Long Kim Lân ra ngăn chặn dư âm của cú nổ.
Lữ Anh dẫn theo Ngu Tử Huyên trốn ở phía xa, Mộ Hồng Liên cũng đang trốn, năng lượng do Đại Kiếm Tiên giải phóng đủ để tác động đến phạm vi ngàn dặm, họ đều không muốn bị liên lụy.
Dưới sự yểm trợ của Tổ Long Kim Lân, Trần Mục cũng không bị thương, hắn cũng biết sự đáng sợ của Đại Kiếm Tôn, lần sau tuyệt đối sẽ không cho bọn họ cơ hội tự nổ.
Trận chiến kết thúc, cường giả do Thanh Hư Động Thiên phái đến đều bị tru sát toàn bộ, nhưng trận chiến ở đây đã thu hút sự chú ý của các thế lực tu tiên khác.
Trần Mục thu lại Tổ Long Kim Lân, sau đó hắn tìm thấy Mộ Hồng Liên, mang nàng ta rời khỏi Phong Lôi địa.
Nhìn thấy mảnh đất tan hoang khắp nơi, thật lâu Lữ Anh vẫn chưa hoàn hồn lại, bà ta trầm giọng nói: “Xem ra Thanh Hư Động Thiên đã trêu chọc vào sự tồn tại không nên chọc phải!”
Ngu Tử Huyên khẽ gật đầu: “Nghe nói cường giả mạnh nhất nhân gian là Khương Phục Tiên, nếu như là Khương Phục Tiên đến Tiên giới thì thật sự không dám nghĩ tới sẽ là cảnh tượng thế nào.”
“Tử Huyên, chúng ta về Tử Vi Động Thiên trước, Tiên giới gần đây không thái bình, vẫn nên đừng đi lại bên ngoài!” Lữ Anh nhắc nhở.
Ngu Tử Huyên gật đầu, trong mắt nàng ta lóe lên ánh sáng, thầm nghĩ Trần Mục và Ma Đồng giao đấu hẳn là rất thú vị!
Lúc Lữ Anh chuẩn bị dẫn Ngu Tử Huyên rời khỏi, một luồng áp bách cường ngạnh khóa chặt bọn họ, đó là trung niên thanh y nửa đầu bạc trắng, hai mắt mang theo hàn ý lạnh lẽo.
“Hứa trưởng lão!”
Lữ Anh không dám giấu giếm: “Hứa trưởng lão, cường giả đến từ nhân gian độ kiếp ở Phong Lôi địa, lúc hắn độ kiếp đã dùng khôi lỗi giết chết Lương trưởng lão, sau khi độ kiếp lại giết chết mấy người Chu trưởng lão, chuyện này lão ẩu cũng bất lực.”
Hứa Phàn tức giận: “Cái gì! Cường giả đến từ nhân gian! Hắn làm sao có thể giết chết Chu Long?”
Nếu như không phải Lữ Anh tận mắt nhìn thấy thì bà ta cũng không thể tin được, nhưng sự thật đúng là như thế: “Lão ẩu nghe được chút tin tức, hình như hắn đến từ Lăng Vân tông.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]