“Lăng Vân tông và Thanh Hư Động Thiên có ân oán, Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung là liên minh, hắn thế đơn sức yếu ở Tiên giới, bây giờ còn giết chết lão giả của Thanh Hư Động Thiên, chỉ sợ là sẽ có rắc rối lớn, Tử Huyên, ngươi không thể tới gần hắn.” Lữ Anh nghiêm túc nói.
Ngu Tử Huyên hồi thần lại, nàng ta vội vàng gật đầu, vừa nãy bà lại còn muốn để nàng ta qua lại với Trần Mục, bây giờ đã thay đổi thái độ.
“Sư thúc, ngài nói hắn có thể thoát khỏi Thái Thượng Tiên Cung và Thanh Hư Động Thiên không?” Ngu Tử Huyên đột nhiên nảy ra ý tưởng táo bạo.
Lữ Anh nghẹn họng sững sờ, loại chuyện này bà ta không dám nghĩ tới, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tuyệt đối không thể, đằng sau Thanh Hư Động Thiên có đại năng, Thái Thượng Thiên Cung còn có đại nhân vật còn sống từ viễn cổ tọa trấn.”
Giữa mày Ngu Tử Huyên hiện lên ý cười: “Nếu như hắn vô ảnh vô tung giống như Ma Đồng thì sợ là Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung sẽ rất khó chịu!”
“Điều này cũng đúng, nhưng mà hắn có thể sống sót rời khỏi hay không vẫn rất khó nói, trước khi Lương Uyên chết đã thông báo cho Thanh Hư Động Thiên, chắc chắn sẽ có cường giả đến vây quét.” Lữ Anh bây giờ lại hy vọng Trần Mục có thể sống sót rời khỏi.
Nếu như Trần Mục có thể sống sót thì sau này Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung chắc chắn sẽ không có một ngày tốt lành, kẻ được lợi chính là Tử Vi Động Thiên.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên không hề rời đi, bọn họ tiếp tục quan sát Trần Mục độ thiên kiếp ở phía xa, cũng hy vọng hắn có thể thuận lợi độ kiếp.
Mộ Hồng Liên đứng cách đó không xa, ẩn trốn trong núi rừng, bây giờ nàng ta rất bối rối, không muốn dính líu quan hệ gì với Trần Mục cũng không muốn hắn xảy ra chuyện.
Chỗ sâu trong lôi hải, Trần Mục không ngừng lao về phía hà lưu kim sắc, da thịt hiện lên quang mang tử kim, hắn vẫn đang liên tục hấp thụ năng lượng lôi đình xung quanh.
Trần Mục ngưng kết ra Lôi Đình Tổ Văn, hắn đang cảm ứng lôi pháp, thế nhưng lôi hải đột nhiên tĩnh mịch, tiếp đó vang lên một tiếng leng keng, lôi hải giống như gương đồng vỡ nát, bị vỡ làm đôi, lôi quang ngân sắc bỗng nhiên rơi xuống.
Xì!
Lôi quang ngân sắc lập tức ập đến, nó đánh trúng ngực Trần Mục, bạch y được dệt từ thần vật lập tức bị vạch ra một lỗ hổng, lồng ngực không thể phá vỡ cũng để lại vết sẹo lôi đình.
Phụt!
Trần Mục không kiềm được ho ra máu.
Huyết dịch kim sắc đang hóa thành lưu quang trong suốt trong lôi hải, lôi quang ngân sắc xâm nhập vào trong cơ thể Trần Mục, hắn không cách nào tiến đến chỗ sâu nhất trong lôi hải, chỉ có thể ngồi xếp bằng trong hà lưu kim sắc, tiếp nhận tẩy lễ của kiếp lôi.
Động tĩnh vừa nãy đã dọa cho Lữ Anh và Ngu Tử Huyên phải toát mồ hôi lạnh, thế nhưng Trần Mục lại không sao, vẫn ngồi khoanh chân trong lôi hải.
Lôi hải kim sắc đan tiêu tan, hà lưu kim sắc càng lúc càng nhỏ, Trần Mục phát hiện lôi kiếp đã sắp kết thúc, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía chỗ sâu trong lôi hải, sau đó nhìn vào ấn ký trước ngực, cưỡng chế lao đến chỗ sâu trong lôi hải, có thể hậu quả rất nghiêm trọng.
Trần Mục vẫn chưa hài lòng, nhưng tiên kiếp kết thúc lúc này lại là một tin tốt, hắn có thời gian để ứng phó với những tu tiên giả có ý đồ xấu.
Trần Mục đang hấp thụ năng lượng kiếp lôi cuối cùng, nhục thân đang luyện hóa lôi quang ngân sắc trong cơ thể.
Lôi hải rất nhanh đã tan biến hoàn toàn, Phong Lôi địa trở lại trạng thái mây mù bao phủ.
Trần Mục ngồi xếp bằng trong mây mù, quanh thân tràn ngập lôi quang ngân sắc, hắn liên tục luyện hóa hấp thụ, dần dần ngưng kết ra sức mạnh lôi đình trong huyết nhục.
Trong cơ thể Trần Mục có thần lực do huyết mạch Thần tộc ban cho, có tiên lực do Hồng Mông Thụ ban cho, trong nhục thân còn có sức mạnh Hỗn Độn và sức mạnh lôi đình, trong bản mệnh kiếm có tiên lực cường ngạnh, hiện giờ hắn sở hữu đủ loại lực lượng cường ngạnh, cần phải thích ứng.
Vụt!
Trần Mục xuất hiện ở Phong Lôi địa, hắn đã thay bộ bạch y sạch sẽ, tiên phong đạo cốt khá là xuất trần, hắn cảm nhận được có cường giả đang đến gần.
Hắn thu lại Cự Thần binh.
Muốn thử xem sức lực của chính mình.
Cách đó không xa, không gian trở nên biến dạng.
Ba vị tu tiên giả xuất hiện ở phụ cận.
Lão giả cầm đầu thân mặc thanh y, ông ta phát giác được Lương Uyên đã ngã xuống, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào Trần Mục tức giận nói: “Lá gan ngươi lớn thật!”
Trần Mục cười nhẹ nói: “Chỉ có các ngươi được ức hiếp Lăng Vân tông, còn không cho phép ta phản kháng?”
Lão giả cầm đầu trừng to mắt, lạnh giọng nói: “Ngươi là tu tiên giả của Lăng Vân tông?”
Trần Mục gật đầu: “Không sai, ta là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, lần này đến Tiên giới là có một số việc phải tính toán rõ ràng với Thanh Hư Động Thiên các ngươi!”
Hai vị sau lưng Chu Long cũng là cường giả Kiếm Tôn, bọn họ nhận được cầu cứu của Lương Uyên thì biết tình hình không đơn giản, người đến chi viện đều là cường giả tông môn.
Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay thuấn di đến bên cạnh Chu Long, khoảnh khắc hắn rút kiếm ra. Luồng sáng lạnh lẽo bao trùm khắp thiên địa, Ngu Tử Huyên cách xa mấy ngàn dặm cũng cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Chu Long mở to hai mắt, ông ta bay lên không trung né tránh kiếm quang, nhưng hai vị Kiếm Tôn đằng sau lại không chạy xa như vậy, bọn họ vừa mở to mắt thì kiếm quang đã xuyên qua cơ thể của bọn họ, không có chút sức lực để chống trả.
Sức mạnh lôi đình ngân sắc xuyên qua thân thể bọn họ, hai vị Kiếm Tôn biến thành bột mịn ngay tại chỗ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]